Ngày hè ban trưa tiết trời vốn oi bức, âm u và mây mù giăng lối, bất cứ lúc nào cũng có thể mưa to.
Trong ao có chú cá ngoi lên hít thở bầu không khí trong lành, ngoài đường người người vội vã bước đi, lâu lâu gặp lại người quen thì chào hỏi vài ba câu rồi lại lướt nhẹ qua.
Chiếc TV 12 inch trên tường đang chiếu lại những bộ phim truyền hình thời xưa, mấy bộ đồ mốt mà dàn diễn viên mặc ngày nào nay đã hết thời. Đường Lâm ngồi sau quầy, giọng cô mơ màng như sắp chìm vào giấc ngủ, nhưng chiếc quạt trên tay vẫn không dừng lại. Chỉ nghe bên ngoài có tiếng "tanh tách", cuối cùng mưa cũng đã rơi, một làn gió mát ùa vào khiến cô cảm thấy khoan khoái đôi chút.
"Trời ạ, mới nắng cái đã mưa rồi!" Một người phụ nữ trung niên chạy vào, toàn thân ướt sũng, trên mặt dính nước mưa, bà vừa quệt đi, vừa vào quầy cầm chiếc khăn bông để lau, Đường Lâm liền để ý tới bộ dạng dặt dẹo, cô nói: "Nhìn mẹ này, đứng chẳng ra đứng ngồi chẳng ra ngồi là như nào!"
"Trời nóng quá nhỉ?" Đường Lâm dựa người vào quầy cười hì hì, ngẩng đầu nhìn mẹ mình "Mẹ, hai ngày trước con đi shopping trong thành phố, thấy có hàng bán đồ điện, nhà mình có nên mua điều hòa không nhỉ?"
"Bao tiền?" Bà Đường nghe xong, trong lòng cảm động không thôi.
"Hai ngàn tám." Đường Lâm dứt lời, khi nhìn thấy sắc mặt bà Đường, cô vội vàng bổ sung, "Không đắt đâu! Nếu không phải đang sale, có đánh chết con cũng không mua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-khong-doi-anh/227662/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.