Chuyện là ngày nào trong khu biệt thự cao cấp cũng truyền ra tiếng la hét kinh dị. Sau đó là một cái xác à mà không một người đàn ông bị đá ra khỏi nhà. Rồi tiếng khóc lóc ỉ ôi...
"vợ à sao em lại đối xử với anh như vậy chứ hu hu..."
"Mẹ nó ai là vợ anh nói lại xem"
"Chồng à chẳng lẽ anh đã sinh cho em một bầy con mà em còn đuổi người ta đi" uỷ uỷ khuất khuất lau nước mũi.
"Anh không có việc để làm à? Ngày nào cũng gà lê dê lết ở nhà tôi"
" em là chồng anh thì phải chịu trách nhiệm nuôi anh a... sao có thể ruồng bỏ vợ con được aaa..."
ĐÔNG PHƯƠNG LIỆT
Lại là tiếng rống thê lương...quác...quác...
Hàng xóm hai bên lần lượt dọn nhà...
Cuộc sống vô cùng bình yên đó lặp đi lặp lại cho đến ngày...
AAA ĐAU QUÁ...ĐAU...LIỆT...ĐAU...
Nhật Nhi cố gắng lên nhất định sẽ không sao đâu mà...
@@€€&&::
Tiếng la hét như heo bị chọc tiết cuối cùng cũng chấm dứt thì...
OA...Ô..A..OA...OA...
Cuối cùng thì hai đứa nhóc cũng ra đời tiếng khóc vang lên khắp biệt thự.
Hai đứa sinh ra...
Đông Phương Thần bá đạo cường đại là anh trai.
Đông Phương Tĩnh an an tĩnh tĩnh là em trai.
Hai đứa trẻ đỏ hỏn nhăn nheo lại lộ ra vài nét xinh đẹp.
"Nhật Nhi em khỏe không? Xin lỗi đã làm em đau đớn như vậy." Thấy bảo bối của mình mệt mỏi như vậy anh cũng đau lòng lắm chứ.
"Đồ ngốc này nói gì vậy hả? Đây là em tự nguyện a...bây giờ em không sao rồi."
"Cảm ơn em..." Hai người không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-khong-cho-anh/1726439/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.