Từ ngày đó đến giờ cũng đã qua 1 tháng. Hôm nay Đông Phương Liệt phải qua L.A để bàn việc làm ăn. Mới sáng sớm nhà người ta đã diễn vở kịch « ngàn năm chờ đợi» rồi a, ghen tị chết người.
«Liệt anh nhất định phải cẩn thận nha. Chú ý ăn uống, không được bỏ bữa, không được uống quá nhiều rượu, bla bla...»
« Được được đều nghe em. Nhật Nhi thật muốn đem em theo cùng» Đông Phương Liệt bất đắc dĩ.
«Đừng trẻ con nữa, mau đi đi»
« Anh đi đây.» Đông Phương Liệt hôn một cái lên môi cậu rồi chạy đi.
Dạo này Vương Bạch Nhật trong người lúc nào cũng khó chịu, mệt mỏi, còn chẳng có khẩu vị gì. Nên cậu đành phải ở nhà, chuẩn bị đi khám bác sĩ.
-----------------------
« Vương Bạch Nhật em có thai, thai đôi.» Diệp Tử- anh họ của VBN cũng là bác sĩ riêng của gia đình buông tờ xét nghiệm bình thản nói.
VBN lúc đầu hơi ngạc nhiên nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, mẹ cậu từng nói gia tộc của mẹ không giống bình thường nam nhân cũng có thể sinh con.
Với lại đó là hài tử của cậu với anh nên cậu thực sự rất vui, rất hạnh phúc.
« bao lâu rồi ạ?»
« đã hơn 3 tháng, Nhật Nhi em thật sự không có cảm giác? » Diệp Tử nghi hoặc.
« Không, chỉ cảm thấy không bình thường lắm thôi » cậu thực sự là chẳng có thấy gì.
« vậy trong khoảng thời gian này hai người có...?» tiếp tục nghi ngờ. Vương Bạch Nhật gật gật. Đỏ mặt rồi.
AoA Diệp Tử ||| cái gì vậy trời. Đồ quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-khong-cho-anh/1726435/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.