9
Tôi và Tô Dạng cứ như vậy làm lành, anh cũng không còn ác cảm với tôi như lúc đầu nữa.
Tôi nghĩ rằng tôi có thể trả ơn rồi.
Hôm nọ, có một cô gái bất ngờ chặn đường tôi sau giờ học.
Cô ta tết tóc gọn gàng, da không đen cũng không trắng, bên trong áo đồng phục là một cái áo sơ mi hoa màu xanh bị giặt đến nỗi trắng bệch, ngoại hình cũng không có gì nổi bật nhưng cũng không thể nói là xấu, là một nữ sinh hết sức bình thường.
Cô ta tên Trần Khê, cùng lớp với tôi, nhưng đời trước chúng tôi rất ít khi nói chuyện cùng nhau, cho nên suýt chút nữa tôi không nhớ ra cô ta là ai.
“Có chuyện gì sao bạn học Trần?” Tôi lịch sự hỏi cô ta, làm cho cô ta lập tức cảm thấy không được tự nhiên.
“Cậu có biết gần đây trong trường có lời đồn liên quan đến cậu và Tô Dạng không?”
Tôi không biết nên hơi nghi ngờ hỏi cô ta: “Lời đồn gì cơ?”
“Cậu và Tô Dạng yêu sớm?”
Yêu sớm?
Tôi vốn không giỏi giải thích nên chỉ đứng đó với khuôn mặt đỏ bừng.
Trần Khê lại hỏi: “Cậu có thích Tô Dạng không?”
Thích Tô Dạng? Sao tôi có thể thích Tô Dạng được? Tôi tới để trả ơn mà.
Nhưng nhịp tim của tôi vẫn theo bản năng đập nhanh, tôi vội vàng phủ nhận: “Tôi không thích Tô Dạng.”
Trần Khê nhướng mày, đầy ẩn ý nhìn tôi: “Thật sự không thích?”
“Không thích.”
Tôi tới để trả ơn, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-den-do-anh/2755245/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.