Thình thịch.
Khi Chúc Trầm Ngâm nói xong câu này, trong phút chốc cả trái tim của Cao Gia Tiện như ngâm trong hũ mật.
Khi nói, ánh mắt anh luôn lịch sự và kiềm chế dừng trên mặt cô. Nhưng chính vì ánh mắt của anh rất dịu dàng, khiến người ta càng có cảm giác ái muội như gần như xa.
Thực ra ngay lúc đó cô không hiểu tại sao anh lại sửa lại cách dùng từ của Quản Tâm, vì cô đã đưa ra lời giải thích chính thức nên không cần giải thích ngọn nguồn cái gọi là "tình cảm và hôn nhân".
Hơn nữa, giữa hai người bọn họ làm sao có thể là xác định từ lâu? Chẳng phải vì đường cùng mà anh mới tìm đến cô, cọng rơm rạ cứu mạng duy nhất, là người biết rõ anh hay sao? Hay là, anh đã nhìn ra cô đã yêu thầm anh từ lâu và đang tán tỉnh cô??
Não bộ của Cao Gia Tiện có chút bối rối... Tuy nhiên, hiện tại cô không có thời gian để suy nghĩ sâu xa về ý nghĩa của câu nói này.
Cô chỉ cảm thấy mình không còn thuốc nào cứu được nữa rồi.
Bởi vì ngay cả đêm qua cô cũng rất không vui. Mặc dù đêm qua cô cảm thấy rằng mọi điều anh làm và nói, dù nghe có vẻ hay ho đến đâu, cũng chỉ là lợi dụng cô để khiến lời nói dối này trở nên thật hơn.
Nhưng cô vẫn sẽ cảm động trước lời nói của anh hôm nay.
Cô nên làm như thế nào cho phải? Trong giấc mộng mà bọn họ đã cùng nhau dệt nên này, cô giống như một kẻ nghiện ngập,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-rat-toa-sang/934036/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.