Hơi ngừng một lát, cô bổ sung: "Đương nhiên, nếu anh từ bỏ cuộc mua bán này, dù sao hợp đồng cũng chưa ký, chúng ta cứ như vậy giải tán, đường ai nấy đi, tôi không có ý kiến gì. Sự trợ giúp của anh chẳng qua chỉ là một đường tắt, không phải là lựa chọn duy nhất. Có điều vẫn rất cảm ơn anh đã sắp xếp cho tôi gặp Lục Thiếu Thông tối nay."
Dứt lời, Nguyễn Thư bước đến nhặt quần áo của mình bị vứt dưới sàn.
"Rốt cuộc em có chuyện gì?" Phó Lệnh Nguyên nhướng mắt nhìn cô chăm chú, suy đoán nói: "Bệnh lãnh đạm?"
Đối diện với ánh mắt tò mò của anh, Nguyễn Thư cười nhạt: "Chuyện gì không quan trọng, quan trọng chính là, đối với đàn ông mà nói...tôi còn không bằng một con "búp bê bơm hơi"*.
*) Búp bê bơm hơi: là một món đồ chơi tình dục mô phỏng người lớn thay thế người thật để đáp ứng nhu cầu tình dục.
Búp bê bơm hơi.... Phó Lệnh Nguyên buồn cười lặp lại bốn từ kia, khẽ đưa điếu thuốc còn đang dở, hút một hơi rồi nhả khói, suy nghĩ một hồi: "Vậy em càng nên làm người phụ nữ của tôi.". ngôn tình hài
Bước chân của Nguyễn Thư bất chợt dừng lại, đứng im ôm quần áo nhìn anh.
"Làm người phụ nữ của tôi, tôi sẽ chữa trị bệnh lãnh đạm cho em." Giọng điệu của Phó Lệnh Nguyên nhàn nhạt, nhưng lại để lộ sự tự tin như đã biết từ trước.
"Anh ba, tôi tưởng lần kiểm tra vừa nãy cũng đủ khiến anh thất vọng rồi." Nguyễn Thư lại nở nụ cười châm biếm, tiếp tục nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-o-noi-nay-cho-gio-va-cho-anh/857579/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.