Trước khi qua đời, mẹ Cố Kỳ Châu đưa cho anh một tấm thẻ ngân hàng, trong thẻ có ba mươi vạn, là toàn bộ tiền tiết kiệm đời này của bà, để anh giữ lại sau này cưới vợ. Anh chỉ được dùng một nửa, một nửa còn lại giữ cho Đông Tử cưới vợ.
Trước khi kết hôn, Cố Kỳ Châu rút mười lăm vạn đưa cho bố mẹ Trần Nhiễm Âm trong lễ đính hôn làm quà hồi môn. Thật ra trước khi đính hôn, anh đã giao hết tiền tích cóp của mình cho Trần Nhiễm Âm. Sau khi kết hôn, hai người bọn họ lại cùng nhau vay tiền để mua một căn nhà, chỉ đứng tên Trần Nhiễm Âm, ngay cả chiếc Buick màu đen kia cũng đổi thành tên Trần Nhiễm Âm.
Anh giao toàn bộ tài sản của mình cho cô, một là vì yêu cô, muốn cho cô tất cả mọi thứ của mình; hai là vì tính chất nghề nghiệp của mình, nói khó nghe là chẳng may một ngày nào đó anh bất hạnh hy sinh vì tổ quốc thì cô vẫn còn chút vốn liếng, còn không phải chạy tới chạy lui làm thủ tục, đỡ phiền. Anh không dám nói thật với cô như vậy, nếu không nhất định cô sẽ giận anh.
Tần Vi và Trần Hồng Bác coi như cũng hài lòng với cậu con rể này, tuy rằng anh cũng không phải cậu con rể tốt nhất trong lòng bọn họ, điều kiện gia đình cũng không tốt lắm, nhưng họ có thể cảm nhận được chàng trai này đã đối xử rất tốt với con gái họ, có bao nhiêu cũng nguyện cho cô bấy nhiêu, tốt hơn những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-noi-xem-co-trung-hop-khong/2378219/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.