Cái đêm hôm ấy Trình Dịch không nói, anh thậm chí chẳng hé răng một câu. Có thể anh đang phân vân cũng có thể anh thừa nhận. Thừa nhận tim anh trước đây chính là làm bằng sắt, không thể nào ‘mềm’.
Trương Khê cũng không muốn chạm mặt anh, muốn tránh đi vì thế cả tuần đều ở về nhà họ Trương ăn nằm. Nói thực chất cô xin nghỉ năm mới từ rất sớm, công việc cũng chẳng bắt buộc cô phải ở toà soạn nên Trương Khê cứ thế thoải mái lăn lộn ở giường.
“Chị Khê Khê” Thằng bé Minh Minh chán nản nhìn cô.
Khê Khê nghiêng người nhìn cậu: “Gọi tỷ tỷ có chuyện gì”
“Tỷ uống trà hoa quả không?”
Cô không suy nghĩ liền gật đầu lia lịa: “Có, tỷ có”
“Vậy tỷ…mau ngồi dậy”
Cô nghĩ đi nghĩ lại vì sao Minh Minh lại tốt thế? Hôm nay còn tự thân mua trà hoa quả cho cô thế này, có phải bão không?
Nhưng nhóc con dẫn cô xuống bếp, đôi mắt chớp chớp chỉ tay vào túi hoa quả đầy đủ loại như muốn nói: Giao cho tỷ
“Không”
“Vì sao lại là chị?” Cô nghiêm mặt.
Tuỳ Tuỳ nũng nịu: “Chị Khê Khê, chúng ta cắm trại thiếu trà hoa quả không được”
Cô bị lừa rồi.
Sao bọn nhỏ lại đáng yêu như vậy?
Cô thấy Tuỳ Tuỳ cứ cạ hai má vào người trong lòng bỗng nhiên dịu đi: “Được rồi được rồi, trà thì trà”
Túi hoa quả may là toàn những loại cô thích, còn rất phù hợp nữa. Có cả chanh dây cam vàng, dâu tây, táo và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-noi-anh-nghe-chuyen-yeu-duong/2999588/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.