“Em không đụng vào họ”
“Không có đụng…”
Khuôn mặt cô tủi thân, bên dưới lại dùng ngón tay cọ vào ngực anh khiến Trình Dịch bất giác có hơi…ngứa.
Khách đến nhà, không đuổi!
Trình Dịch nhìn Trịnh Nhu ho nghe: “Cứ chơi đi, cô ấy say rồi”
“Tôi đưa cô ấy vào phòng”
So về tuổi tác anh nhỏ hơn bọn cô một tuổi, nhưng cái khí chất làm người đối diện câm miệng thì thật sự không thể chối.
Nhìn thấy anh bỗng nhiên cơ miệng liền cứng đờ, có chút sợ.
“Dịch Dịch a, em muốn chơi tiếp…”
Anh thầm cau có: “Em say rồi”
“Không có mà…”
Anh cắn nhẹ má cô, hành động cực kì cưng chiều, đúng thế, là vô cùng cưng chiều. Cho dù cô quấy phá trong lòng anh cũng không nỡ mắng một tiếng.
Trình Dịch hừ nhẹ muốn đỡ eo cô: “Ở nhà buồn chán thế sao? Còn có cả đệ đệ”
“…”
Đệ đệ cái gì?
Cô nào biết đệ đệ gì, chỉ là người của Dư Thuần gọi đến sao có thể đuổi về.
“K-Không có mà…”
Trương Khê nghĩ anh đã giận, liền ra sức lấy lòng anh. Cô nhón chân, tay nhanh luồn qua nhẹ nhàng để ở cổ anh, sau đó lại hôn ‘chụt’ một phát, như chuồn chuồn lướt nước.
Người nào đó xao xuyến,tim đập nhanh đến nỗi như sắp văng ra.
“Chỉ có đệ đệ Trình thôi…Yêu mỗi Trình Trình”
“Không thích người khác”
“…”
Nghĩ anh không tin, Trương Khê còn chấp hai ngón tay muốn thề thốt.
Trình Dịch lắc đầu cam chịu: “Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-noi-anh-nghe-chuyen-yeu-duong/2999563/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.