🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày hôm ấy, Sa khóc hoài khóc mãi.



Đôi lúc có những sự việc người ta ngày đêm mong ngóng, nhưng tới lúc nó xảy ra rồi, lại không sao mà tin nổi.



Chỉ sợ là mơ.



Đúng vậy, khát vọng bao nhiêu, khi đạt được rồi, lại có cảm giác sợ hãi như đang chìm trong giấc mộng đẹp đẽ, để rồi sớm mai thức giấc, tất cả chỉ là bong bóng xà phòng phút chốc đều vỡ tan.



-“Đánh em đi mà, hay cấu em mạnh vào.”



Jun cười khổ, từ nãy đã nhéo cô bao nhiêu phát rồi chứ?



Anh cúi người nhá nhẹ má hồng, giọng điệu đùa cợt.



-“Em vẫn chưa trả lời tôi mà?”



Sa chợt nhớ ra, mỉm cười ngọt ngào.



-“Em đồng ý, một ngàn một tỷ lần đồng ý.”



-“Được rồi, cảm ơn em.”



Có người mở cửa xe, giả bộ lãnh đạm đi ra. Có người ngây ngốc lo lắng.



-“Gì vậy? Đừng có nói là đùa em nha, em giết đó.”



-“…”



-“Anh đi đâu vậy?”



-“…”



-“Trương Quốc Lập!”



Anh quay lại, bâng quơ đáp.



-“Tôi lên siêu thị mua đồ về nấu cơm cho em.”



Hoàng Ái Linh trong phút chốc cả người cứng đờ, trái tim như có dòng nước mát chảy qua, xao xuyến thổn thức. Cô đuổi theo người ta, khẽ nhảy lên vòng tay qua cổ anh, lèo nhèo đòi cõng.



-“Không ngại à?”



-“Không, da mặt em rất dày.”



Ai đó cười, đưa tay ra đằng sau đỡ lấy người yêu.



Bữa cơm chiều muộn, thực sự là rất ngon. Tài nấu ăn của Jun so với đầu bếp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nhu-nang-mai-ruc-ro/2301328/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.