Người đó thở nhẹ một cái nói nhỏ chỉ đủ một mình nghe:
- May mà mình nhanh tay.
Cô đưa mắt đầy lạnh lùng và đề phòng nhìn người trước mắt, cô thấy được người đó mặc đồng phục của Thanh Thế nhưng lại trông rất lạ lẫm và đương không lại bay ra từ hướng phi đao lao tới, cô cất giọng nghiêm trọng đầy lạnh lẽo:
- Ai?
Người trước mắt cô không ai ngoài Liên Thành, thanh niên còn rất lạ lẫm với khu Hồ. Khi nãy trò chuyện với Dạt Trung xong thì anh ấy lại tiếp tục bay phóng lung tung để khám phá khu Hồ. Vì chưa rành nơi đây nên đi nhầm vào khu luyện tập mà lại còn ngay hướng tập phóng phi đao.
Liên Thành nghe giọng nói liền đưa mắt đang quan sát cây phi đao sang hướng cô, khoảnh khắc lần đầu nhìn thấy cô khiến tâm trí Liên Thành trống rỗng, đầu óc mụ mị đi chỉ trong một thoáng. Tim anh ấy đập nhanh trong vô thức, Liên Thành cứ ngỡ mình đang nằm mơ, trong giấc mơ anh ấy thấy một tiên nữ giáng thế đang đứng trước mặt mình.
Cô gái mảnh mai với làn da trắng mịn như sứ, gương mặt thon gọn, đôi mắt to sắc sảo cùng hàng mi dài đen láy cong cong. Chiếc mũi nhỏ gọn cao thanh tú, chân mày ngang tinh tế hài hoà với tổng thể gương mặt cùng đôi môi trái tim đỏ mọng.
Liên Thành cứ đứng hình mà nhìn cô, gặp được cô anh ấy mới thấy rằng những cô gái anh ấy từng gặp trước đây thật quá đỗi bình thường.
Cô nhíu mày nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nhu-hoa-trong-mong/3464650/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.