Anh vội kéo tay cô lại:
- Sao phải đi chứ?
Cô dùng sức kéo anh đi rồi nói:
- Giờ không phải là lúc để bạn hỏi.
Âm thanh cười nói và những tiếng bước chân đã đến rất gần, cô bối rối liền kéo anh vào đứng nấp dưới góc khuất của một thân cây to. Một nhóm môn sinh tầm 20 người đang bước đến, tiếng nói rôm rả khắp không gian đang yên tĩnh cách vài giây trước. Cô và anh đứng rất sát nhau, anh đưa mắt chăm chú nhìn cô, còn cô thì lo lắng âm thầm quan sát xunh quanh.
Những tiếng nói bắt đầu rõ nét vang lên:
- Bạn sang bên kia nhổ cỏ đi.
- Qua bên kia nhặt rác nữa kìa.
- Này mấy bạn nam đâu rồi mau lại đây kéo ống nước tưới cây đi.
- Theo phân công lúc nãy mọi người mau tản ra làm đi, đừng đứng tụ tập rồi nói chuyện.
- Làm nhanh xong sớm đi rồi về.
Anh nghe vậy thì cũng nhẹ nhàng đưa mắt nhìn ra phía ngoài khu vực đang nấp để quan sát. Sau khi xác định được sự việc hiện tại, anh nhìn cô nói nhỏ:
- Hình như là lớp 4C trực lao động.
Cô hiểu ra vấn đề liền đáp:
- Ra là vậy, giờ làm sao đây? Có khi nào họ nhìn thấy chúng ta không?
Anh mỉm cười, nụ cười nhẹ hơi cong môi trên gương mặt nam thần, anh đáp:
- Họ phát hiện thì có làm sao đâu. Sao bạn lại lo lắng đến vậy?
Cô tròn mắt nhìn anh, từ khi biết cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nhu-hoa-trong-mong/3464645/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.