Tiếng điện thoại reo lên,nó vui mừng vì đã thoát được còn hắn lại khó chịu chửi thề trong lòng,xem màn hình thì là Jack (có ai còn nhớ ko ạ?),không biết giờ này gọi có việc gì nhưng chắc là phải có việc quan trọng mới gọi vào buổi tối.
-Alo.-giọng có chút khó chịu.
-...
-Xử lý như cũ nhưng tăng thêm 1000 người trong Hắc Bang,bằng mọi giá phải dành lại được!
-...
Xong hắn ngắt máy “tút” một cái không để Jack nói gì,...Bên kia có một người khi nghe tiếp cúp máy thì nghiến răng nghiến lợi nuốt cục tức vào bụng...
Thấy hắn có vẻ đăm chiêu suy nghĩ một điều gì đó,nó tò mò hỏi:
-Sao vậy?
-Không,một số việc trong Bang cần giải quyết!-hắn nói qua loa,nhưng trong đầu đang phân tích logic lắm chứ!..Tên đó..là ai?Định làm gì?
-Ừ-nó buồn chán vì hắn không nói cho mình,nhưng nếu hắn không muốn nói thì thôi nó cũng không cố hỏi nữa.
Thấy thái độ buồn chán của nó,hắn muốn nói cho nó lắm chứ,nhưng hắn không muốn nó bận lòng,không muốn vì chuyện của mình mà ảnh hưởng đến nó.Hắn nhất định sẽ không để ai làm hại đến người con gái của hắn...Nhất định là vậy.Bây giờ thì tạm gác lại những thứ phiền phức trong đầu,nhắm mắt thả lỏng dùng giọng ôn nhu nhất có thể nói chuyện với nó:
-Này!
-...
-Cô có biết câu chuyện về một cậu bé ngay từ khi còn nhỏ đã rất thích một cô bé,hai người đã có rất nhiều kỉ niệm với nhau.Cậu bé đã ôm ấp hi vọng rằng lớn lên nhất định sẽ cưới cô bé về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nho-anh/2159232/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.