Canteen lúc này thật đông,khó mà chen vào,vất vả mãi mới mua xong đống đồ ăn,6 người chọn đại một bàn ở góc cuối ngồi,ngồi cạnh cửa sổ,khẽ hít thở không khí trong lành rồi nở một nụ cười nhẹ như gió thoảng cô mới cảm thấy dễ chịu,hơn cái lúc ngồi trong cái lớp toàn chiến tranh...tiếc là nụ cười này không lọt vào mắt ai,ngoại trừ một người...
Đang ăn,ba ả kia từ đâu đi ra,tiếng giày cao gót chạm đất kêu thành tiếng làm nó thoáng nhíu mày,mấy người kia cũng chả thích thú gì,3 ả chắc vẫn nhớ vụ đợt trước nên chỉ dám đi qua rồi liếc hai đứa nó,còn Phương Anh mới chuyển vào đương nhiên là không biết...khi đi qua mùi nước hoa nồng vào mũi cô,khẽ nhíu mày hỏi:
-Họ là ai???
-Hazz,mấy kẻ mê trai không đáng để ý!-Mai
Xong,cả bọn đi lên lớp.Đâu ai biết rằng trong khi ăn,Huy cứ nhìn cô suốt đến nỗi tay thọc vào bát cháo nóng mà không biết...và hành động đó đã lọt vào mắt Kiều mỹ.....
Trong khi đi lên lớp nó khẽ tách ra đi vào WC,rút máy ra gọi điện thoại cho ông quản gia,đầu dây bên kia là một giọng nói ồm ồm:-Alo,cô chủ gọi có việc gì?
Theo nó nhớ không nhầm thì cô ả vừa **** Phương Anh tên là Thảo Mai là con của tập đoàn là chi nhánh cũng có thể nói là giàu mạnh,hiện tại đang làm ăn rất phát triển...nhưng việc cô ta xúc phạm P.Anh thì không thể tha.
-Ông rút hết cổ phần công ty GST,chặn mọi hợp đồng kinh doanh của công ty đó,thu hết nhân viên tốt...nói chung là làm cho phá sản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nho-anh/2159208/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.