8h tối,tại một căn biệt thự sang trọng,trong phòng,hắn đang nằm dài suy nghĩ về việc trưa hôm nay...."Bác Vân nói Uyên bị tai nạn nghiêm trọng lúc 10 tuổi khi tỉnh lại thì mất trí nhớ,một chút kí ức cũng không còn sao??Phải làm sao h??-
Nếu diễn đạt lại những gì đã xảy ra trong quá khứ thì 70 % sẽ thành công,vì còn phải phụ thuộc vào nó,mong là nó vẫn còn một chút kí ức trong tim,một chút,một chút thôi cũng được,đừng lạc vào quá khứ vô vọng.....Bỗng:
Ngọt lắm những lúc em nắm đôi tay
Và hứa sẽ mãi yêu chỉ anh đây
Từ khi em qua nơi này
Lòng anh thấy vui biết mấy
Rồi nắng sớm mới ấm vẫn chưa vơi
Con tim vang tiếng ca vui cười
Vì em mang niềm vui tới nơi anh
Như người may mắn nhất trên đời
Nào đâu chẳng được mấy lâu
Lại phải xa cách nhau
Cố nén nỗi đau khi cơn mưa ngâu vụn vỡ
Đêm về lại mơ
Sớm dậy lại bơ vơ còn xa em là nhớ
Chỉ là đôi môi
Chỉ là vài câu yêu thương thôi mà
Em đã khiến anh yêu em không thể phai phôi
Anh mong em đừng thay đổi
Vì anh đã quá yêu em mất rồi
Vì yêu em, xa em quanh anh chỉ còn bóng tối.......-Đếm ngày xa em
Nhạc chuông điện thoại của hắn vang lên,là Dương gọi,chắc chắn phải có việc j quan trọng thì mới gọi vào giờ này,hắn thầm đoán vậy.gạt màn hình đưa máy lên nghe thì có giọng cậu gấp gáp:-Alo!mày đang ở đâu?-Ở nhà.chuyện j?-Bang Black
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nho-anh/2159195/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.