Tô Dư cười với Lục Du Châu.
Cái tên khốn Tạ Thân này cũng rất thú vị.
Buổi trưa, có một vị khách không mời mà đến văn phòng luật, người nọ đến muốn nói chuyện với Tô Dư.
Tề Nhược trước giờ vẫn như vậy, trang điểm tinh tế, dáng người cao ráo, quần áo cũng không bao giờ mặc sai. Không biết tại sao, đột nhiên trong đầu Tô Dư nảy ra một ý tưởng táo bạo, đây có lẽ là cách nhanh nhất dành cho tất cả những ai không có gu thời trang mạnh mẽ, muốn thể hiện thời trang cũng như sự giàu có của mình.
Ôi, bản thân thật tàn nhẫn. Cô cười lạnh với Tề Nhược, rồi đi vào phòng vệ sinh.
Hai bàn tay của Tô Dư đặt lên bồn rửa bằng đá cẩm thạch, ánh sáng chiếu từ trên đầu xuống, người phụ nữ trong gương mặt một bộ vest cao cấp, bên trong là váy len màu hồng nhạt, còn có một chiếc thắt lưng tôn lên vòng eo thon thả, chân mang một đôi giày cao gót quai ngang cùng màu với chiếc váy càng làm nổi bật lên đôi chân thon.
Cô dựa sát người vào gương, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen láy ở trong gương rồi mỉm cười, lấy bông phấn ra trang điểm lại một chút, rồi tô lại son.
Cuối cùng cô đứng thẳng người lên, chỉnh trang lại quần áo, độ cong của đôi môi vừa phải, cũng không thua kém Tề Nhược một chút nào.
Lúc này cô mới cảm thấy hài lòng bước ra khỏi phòng vệ sinh, chỉ là bên ngoài không còn bóng dáng của Hoắc Nhiên nữa, tự nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nguyen-y-luat-su-hoac/3481513/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.