Chụp hình suốt ba tiếng đồng hồ, khiến Duệ Duệ mệt nhoài, không ngừng chớp mắt, cuối cùng gục đầu xuống vai Tô Đồng ngủ ngon lành, Tô Đồng không hề bỏ qua hình ảnh này, vẫn để nhiếp ảnh gia chụp lại, thậm chí còn ghi lại một đoạn video.
Sau khi chụp hình xong, Tô Đồng và Thi Lâm người trước người sau đi bộ bên vệ đường.
Duệ Duệ nằm trong xe đẩy ngủ say sưa.
Tôi Đồng mãn nguyện xòe năm ngón tay ra, đặt dưới ánh nắng mặt trời, khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy cả thế giới đều vô cùng ấm áp.
…
Ở góc đường, Chu Cận Viễn lặng lẽ đứng nhìn.
Anh nhìn thấy cô cười.
Hay ngón tay kẹp chắt điếu thuốc, hút một hơi thật sâu.
Đôi giầy sáng bóng dưới chân anh vất đầy đầu thuốc.
Họ chụp hình bao lâu, anh hút thuốc bấy lâu.
Anh nhếch miệng cười tự chế giễu, buồn bã quay người đi, đột nhiên, một luồng ánh sáng bạc vụt qua đôi mắt sâu thẳm của anh, Tô Cận Viễn kinh hãi phát hiện ra ở đầu đường có một chiếc xe con màu đen điên cuồng tông về phía Tô Đồng.
Ngồi trên ghế lái là một người phụ nữ đội mũ lưỡi chai.
Nửa gương mặt lộ ra, nghiễm nhiên là… An Hân Du!
Cô ta điên rồi!
“Cẩn thận!” Anh điên cuồng lao tới.
Nhưng anh vẫn chậm một bước.
Có một bóng người cũng nhanh như anh, trong khoảnh khắc sống còn đó đã đẩy cô và Duệ Duệ ra, tiếp theo đó bóng người đó bị tông lên kính chắn gió, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nguyen-cung-anh-tron-doi-tuong-tu/3282669/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.