Tô Đồng đứng trước cổng nhà, tay bịt miệng, không thể chấp nhận việc này.
Xung quanh có người đi qua đi lại.
Cô chặn người đi đường hỏi xem có chuyện gì xảy ra, người đi đường lập tức nổi giận nói:
“Cô nói nhà họ Tô sống ở đây à? Tên gian thương không có lương tâm hối lộ quan chức đã bị vạch trần tống vào tù, công ty hình như phá sản rồi, nói chung đã không còn là nhà họ Tô trước đây nữa, đúng rồi, cô là ai? Hỏi loại người này làm gì? Cô gái à, tôi thấy cô bụng mang dạ chửa, cô tránh xa nơi này ra, đừng để bị nhiễm xui xẻo!”
“…”
Tô Đồng cảm thấy tức ngực vô cùng khó chịu, buồn nôn:
“Đây là nhà tôi, tôi cũng họ Tô.”
Người đi đường lập tức bối rối.
Cô không còn tâm trạng nhìn sắc mặt người đi đường nữa, lặng lẽ đứng trước cổng rất lâu, sau đó quay người bỏ đi, trời đất bao la, trong thời gian ba tháng bị bắt cóc, cô đã… không còn nhà.
Chả phải nói rằng cô ký đơn anh ta sẽ tha cho người nhà cô sao?
Tại sao Chu Cận Viễn lại tàn nhẫn với cô tới vậy?
- --
Khi Tô Đồng mang thai tháng thứ sáu thì tìm được mẹ mình.
Trước kia, mẹ cô vốn rất biết chăm sóc sắc đẹp giờ đây đã hoàn toàn biến thành một người phụ nữ bình thường, đôi bàn tay mịn màng đã không còn mềm mại, rải rác chai tay.
Tô Đồng nhào tới trước mặt mẹ: “Mẹ…”
Mẹ cô không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nguyen-cung-anh-tron-doi-tuong-tu/3282640/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.