Cô chạy lẹ vào nhà vệ sinh mà đóng mạnh cửa.Cô thở một hơi mà nhẹ nhõm trong lòng.
...
Mộc Diễm Tinh ra khỏi nhà tắm với đồ bộ màu xanh ngọc bích trên người, ngạc nhiên khi Bác Lâm chưa rời đi.
" Anh..."
Diễm Tinh cảm nhận được bả vai bị đè nặng, chưa kịp phản ứng cả người đã rơi trên ngực Diệp nhị thiếu gia rồi .Diễm Tinh nằm trên người anh, ngửi thấy được mùi hương cumin và cỏ veviter quyến rũ trên người đàn ông này,cô còn cảm nhận được nhiệt độ có chút nóng ran trên cơ thể anh.Trong đầu không tự chủ mà suy nghĩ đến cảnh xuân mơ hồ về cái bữa tối định mệnh kia...sung sướng...Cô nhắm chặt mắt lại,tim như ngừng đập vài nhịp.
" Aaaaaa... không..."
" Mộc Diễm Tinh! Em nổi điên gì vậy hả? "
"Anh...?"
" Em có để yên cho tôi ngủ không?Hay là...em suy nghĩ tôi sẽ làm ra những chuyện xấu xa với em? Hừ...?" Ánh mắt nguy hiểm đấy....
" ...."
"Nếu tôi đã xấu xa như vậy... thì còn để em mặc quần áo vào chắc!"
Diễm Tinh nghĩ cũng đúng,vậy mà cô lại nghĩ xấu cho anh rồi.Thật là...xấu hổ quá đi mất, cô phải chết đi mới rửa được nỗi nhục này mà.
" Được rồi, ngủ đi!" Diệp Bác Lâm ôm trọn cô vào lòng mà nhắm mắt lại.Thật vậy mà ngủ,anh không hề có ý gì khác ngoài việc... ngủ.Diễm Tinh có chút lo lắng nhưng cũng thả lỏng người,để cho anh ôm như vậy mà chìm vào giấc ngủ.
"Thỏ con...cho em thoát một bữa này đó."
Sáng hôm sau,Mộc Diễm Tinh đến công ty từ sớm.Thật ra cũng là trốn ông chồng họ Diệp kia,cô nghĩ càng tránh mặt càng nhiều sẽ càng tốt cho cả hai.
"Phu nhân đâu rồi!"
"Thưa thiếu gia,phu nhân đã đi làm rồi ạ!"
"Đi rồi?Hừ! Chạy cũng lẹ lắm!"
"..."
" Dì Tình!Gói 2 suất ăn sáng lại đi."
An Trường và Thi Tịnh đã chờ anh ngoài xe, nhanh chóng đến công ty.
Trước cửa công ty.
Diệp Bác Lâm vừa xuống xe đã có một chiếc xe Audi R8 dừng ngay trước mặt .
" Ây zô,nhị thiếu gia Diệp gia gặp bạn thân mà không thèm nhìn gì hết vậy."
" Mày còn nói?"
" Hôm nay ha! Tao đến gặp chị dâu,tao đã bỏ ra một ngày chỉ để làm việc này thôi đấy,cho nên... đừng cản.Còn nữa,lát phải kể hết đầu đuôi câu chuyện của tối hôm được vợ nữa.Nếu Bác Giao không kể cho tao...có phải mày giấu luôn không hả?" Tư Lập Thành đi đến bên cạnh anh,sẵn tiện ném chiếc chìa khóa cho An Trường bên cạnh.
" Chỉ là chưa có dịp! Diệp Bác Giao này,thật nhiều chuyện mà.Không biết nó là em ai nữa?" Diệp Bác Lâm khó chịu ra mặt với đứa em gái này của mình .
" Tư thiếu gia... Cô trở lí của anh đâu? Sao hôm nay tôi lại được vinh dự ngồi lên chiếc xe quý của anh vậy." An Trường xỉa xói vị Tư thiếu gia kia.
" Anh... Diệp Bác Lâm mày quản trở lí của mình đi !" Tư Lập Thành tức giận mà quát luôn vào mặt anh.
" Được rồi! Lên thôi."
Tư Lập Thành - thiếu gia độc nhất vô nhị của Tư gia,Tư gia là gia tộc nằm trong top 5 của cả nước có tiếng nói trong ngành giải trí,nắm các quyền hành có liên quan.Anh là ảnh đế đi đâu cũng được mọi người săn đón,cho nên việc cải trang đến công ty anh cũng nằm trong số việc quan trọng.Tư Lập Thành có thể nói cũng là một trong những ngoại lệ ngoài gia đình của Diệp Bác Lâm.Hai người là bạn thân chí cốt bám lấy nhau từ còn nhỏ, Tư Lập Thành cũng xem như là thành viên trong gia đình anh vậy.Có người có thể quát thẳng vào mặt Diệp Bác Lâm chỉ có anh hai - Diệp Bác Văn và Tư Lập Thành .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]