Thời gian thấm thoát trôi qua, hôm nay đã là 15 tháng 5, cũng chính là sinh nhật lần thứ 17 của nó. Nó thì cũng chả quan tâm gì mấy đâu, sáng đi học chiều về nhà tối lại la cà ở quán bar hoặc là qua Bang xem tình hình thế nào. Cứ thế mà hết ngày, nó thì chả nhớ gì đâu, ai nhớ thì nhớ chứ nó thì thôi rồi. Do bữa nay là chủ nhật nên nó được nghỉ, nằm ở nhà chả làm cái méo gì m việc gì cũng do giúp việc làm hết, anh thì lại đi công tác, còn cái tên bạn trai chết tiệt kia của nó cũng đi qua bên singapoare để bàn bạc về việc trong bang, 4 đứa kia lại đi đâu biệt tích, nằm trên ghế sofa nó vừa nghe nhạc vừa lướt facebook, nhàn nhã vô cùng. Đang nghe bài ''I Love My '' cực hay thì điện thoại nó rung lên, là Bảo ư:
-alo Bảo ca đẹp choai_nó
-ra sân bay TSN đi Bảo vừa đáp máy bay _Bảo giọng hào hứng nói
-HẢ?_nó vô cùng bất ngờ về việc này.
-hả gì nữa? ra sân bay TSN đi để đón tui_Bảo
-ừ ra liền, mà có báo cho 4 đứa cô hồn kia biết chưa?
-chưa, mà Bảo chỉ muốn Vy biết thôi_Bảo nói giọn đầy hàm ý.
-ờ, 20 phút nữa ok_nó nói rồi cúp máy không để cho bảo ú a ú ớ gì thêm, Nó sải chân lên phòng, mở toạt cửa tủ quần áo, lấy 1 bộ quần áo: áo cotton màu đỏ đô tay , quần jean lở ngang gối, mang một đôi giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ngoc-lam-phai-khong-anh/2264789/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.