*giơ ngón tay chữ V, mặt tươi cười* Xin chào tất cả các bạn, mình là tác giả của bộ truyện này đây!! Truyện mình viết không biết tới bao giờ mới hoàn thành nữa do mình gặp một chút vấn đề nên lịch đang truyện không được bình thường cho lắm mong các bạn thông cảm dùm mình. Mình có rất nhiều nỗi lo đang rình rập đây:1.Nỗi lo thứ nhất là mình đang bị mẹ uy hiếp tắt luôn cái máy tính này, nên có nguy cơ sẽ không thể viết được nữa.
2.Nỗi lo thứ 2 là về vấn đề học tập đây mới là lý do vô cùng nan giải, năm nay mình chỉ mới lên được lớp 7 thôi! Nhưng mà hiện tại mình vô cùng áp lực vì chuyện học tập, mình vừa phải học cho tốt các môn rồi còn phải học tiếng Anh và tiếng Hàn nữa nên rất ít thời để đăng truyện. Năm nay mình mà sa sút trong học tập thì có nước đi mà chăn vịt khổ lắm nên mình phải rất cố gắng đây.
3.Do là gia đình mình cũng không giàu có gì cho mấy nên mình phải phụ giúp gia đình kiếm tiền nên thời gian của mình rất rất là ít luôn.
Thôi không nói về chuyện này nữa chúng ta cùng vào đọc truyện nhé<3
**********************************************************************
Sau khi xuất viện nó trở lại trường và vẫn đi học, nó có lẽ là con người cche giấu tâm trạng rất giỏi dù cho là nó đang buồn hay vui thì người khác cũng đâu có nhận ra được đâu? Tuy nhiên một điều đó là nó ít gặp hắn hơn, nó cũng chẳng thèm nghĩ chi cho mệt thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-ngoc-lam-phai-khong-anh/2264786/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.