Chương trước
Chương sau
Tác giả có lời muốn nói: Ngọt văn, ngọt văn, ngọt văn, thanh mai trúc mã song phương thầm mến.

Đây là bộ cuối cùng trong hệ liệt vòng giải trí, mặc dù thời gian cách nhau 20 năm so với bộ trước, nhưng không đi theo con đường khoa học viễn tưởng và cốt truyện cũng hoàn toàn độc lập. Nếu muốn đọc thêm, có thể theo dõi <<Đạo diễn, cậu nợ tôi giải CP xuất sắc nhất>> công thụ là con của 2 cp BG trong đấy. Không bắt buộc phải đọc, cũng không ảnh hưởng đến việc đọc =V=

Tên nhân vật là do cha mẹ mình chọn, lúc đặt cũng không nghĩ đến sẽ viết bộ riêng nên không chú ý nhiều giữ nguyên tên cũ mà thôi.

Họ Ngân là một trong trăm họ, mặc dù hiếm nhưng nó vẫn tồn tại. Chữ Thương (苍) trong Ngân Thương Uẩn bắt đầu bằng bộ thảo (艹) là bởi vì tên mẹ anh ấy có chữ thảo (Liễu Mạn Tinh - 柳漫菁) (bộ thảo trên đầu chữ Tinh á).

Tên của Khuất Mộ Huyên cũng bắt nguồn từ mẹ cậu. Trong tên mẹ cậu (Dương Húc) có Húc (煦) có nghĩa là ánh nắng vì vậy nên chữ Huyên (晅) cũng mang nghĩa tương tự. Còn từ Mộ (暮) đồng âm với từ ngưỡng mộ (慕) đều đọc là "mù".

***

Chiến lược theo đuổi số 001: Trong phạm vi có thể hãy tuyên bố chủ quyền mặc kệ đối phương có biết hay không.

----

"Ba, cho con xuống ở chỗ này đi." Nhìn những chiếc xe đang chen chúc đông đúc ở bên kia, Khuất Mộ Huyên không muốn khiến ba mẹ đã nửa rời khỏi ngành giải trí vì mình mà bị đám phóng viên kia làm phiền.

Người đàn ông cầm vô lăng nghe thấy vậy thì nhướng mày, dùng bàn tay to xoay vô lăng, dừng ngay trước mặt đám phóng viên, để lại trên mặt đất 4 đường drift chỉnh tề.

Khuất Mộ Huyên nhìn máy ảnh và micro đang đập vào kính: "..."

Ba anh vẫn cố ý như mọi khi.

Quả nhiên, người phụ nữ ngồi ghế lái phụ buông tay quay lại nhìn con trai, cười nói: "Tiểu Huyên, chơi vui vẻ nhé!"

"Mẹ, con đi làm." Khuất Mộ Huyên bất đắc dĩ hắng giọng, trước khi đeo kính râm xuống xe, cậu cúi người ôm lấy bờ vai mảnh khảnh của cô, "Mẹ, vậy con đi trước, ba mẹ bảo trọng thân thể."

Khuất Mộ Huyên lấy chiếc ba lô bên cạnh đẩy cửa xuống xe. Ngoài cửa là những tiếng bấm máy của vô số chiếc mấy ảnh chào đón cậu.

Người phụ nữ nhìn theo bóng lưng cao lớn của con trai đi vào sân bay, thất vọng che má, lâm bẩm: "Quả nhiên, có người mình thích cái là quên mất mẹ, trước kia còn hôn mình nữa cơ......"

"Đó là mười năm về trước." Người đàn ông buồn cười lắc đầu, "Cứ nghe con trai em nói nhảm đi, nó sẽ nói nhảm cho đến khi có người theo đuổi được nó."

Cô chớp chớp mắt, ngập ngừng nhìn chồng: "Anh có biết Tiểu Huyên thích ai không?"

Người đàn ông nhìn vợ chớp chớp mắt, nhếch khóe môi: "Anh có nói là anh biết đâu?"

....

Nếu câu hỏi này mà bị các phóng viên bên ngoài nghe thấy, họ sẽ vội vàng liệt kê cả một danh sách gồm hầu hết các diễn viên nữ thế hệ mới của làng giải trí, điện ảnh, truyền hình và âm nhạc.

Không chỉ mẹ của Khuất Mộ Huyên tò mò mà người quản lí Hầu Thiên của cậu cũng tò mò về người đó. Nhưng tò mò thì tò mò, nên nói thì vẫn phải nói, đặc biệt là Khuất Mộ Huyên - người thành thật không ngờ trước phóng viên.

"Đây là lần đầu tiên cậu công khai công việc mình kể từ lần cuối cậu tiết lộ người mình thích trước mặt phóng viên. Tôi chắc rằng sẽ có rất nhiều người chú ý đến chủ đề này. Nhưng làm ơn đừng buông thả trong thời khắc mấu chốt. Vừa rồi chỉ lỡ miệng nói, mới là tiêu chuẩn chọn vợ mà thôi." Sau khi vượt qua cổng an ninh, thoát khỏi đám phóng viên đông đảo phía sau, Hầu Thiên ba chân bốn cẳng vội đuổi theo Khuất Mộ Huyên, thở hổn hển.

"Nhưng mà em chỉ đang nói sự thật thôi."

Hầu Thiên nghẹn họng một ngụm máu tươi, tiểu tử này... Tại sao này càng thẳng thắn như vậy?!

"Yên tâm, em sẽ không liên lụy người vô tội. Em đã up weibo nói rằng người em thích không phải người trong giới giải trí."

Hầu Thiên: "..." Anh ta là lo lắng cậu sẽ hại người vô tội sao? Điều anh ta lo muốn chết đó là một ngày nào đó Khuất Mộ Huyên sẽ bán mình một cách ngu ngốc a!!!

Nhưng điều anh ta không biết là một ngôi sao nhí lớn lên trong đoàn phim làm sao có thể thật sự bán mình một cách ngu ngốc được?

Còn Khuất Mộ Huyên người nhìn thấy cổng lên máy bay, đã dừng lại, đang nhàn nhã đút tay vào túi quần jean, nhàn nhã nhìn mây trôi bồng bềnh bên ngoài, khóe môi hơi nhếch lên, không biết ai kia nhìn thấy được tin tức này chưa.

Người được Khuất Mộ Huyên nhắc đến cảm thấy hơi ngứa mũi. Cùng với người phụ nữ có gương mặt trẻ thơ không biết tuổi đang nhìn chằm chằm vào những ngón tay mảnh khảnh của hắn khi hắn lấy chiếc khăn tay từ trong túi ra, lặng lẽ thở dài. Ê-kíp chương trình tìm đâu ra một người nghiệp dư như này? Nhìn thế nào đi chăng nữa cũng giống với một vị công tử quý tộc lớn lên không biết gì về cái giới này a.

Chàng "công tử quý tộc" đó đang viết cái gì đó lên máy tính bảng.

...

Từ Hiểu Tuyền bỗng chốc giật mình tỉnh lại sau khi chợp mắt, nhìn tư thế không thay đổi của hắn, liếc nhìn còn một tiếng nữa là sắp kết thúc hành trình, cuối cùng phá vỡ yên tĩnh: "Cậu đang nhìn cái gì vậy?"

"Tài liệu." Đôi môi mỏng của y hé mở nói, nhưng đôi mắt hẹp dài vẫn nhìn chằm chằm máy tính bảng như cũ.

"Tài liệu gì cơ?" Từ Hiểu Tuyền cố gắng tìm chủ đề. Tuy rằng cô chưa từng thấy nghệ sĩ nào không hợp tác như vậy, nhưng cô biết đây có thể là một người bị tổ chương trình chọn đại trong lúc khẩn cấp. Hơn nữa theo thông tin cô biết, tuổi của y không lớn vì vậy cô hơi mềm lòng, "Alex, cậu có phải người phụ trách các vấn đề của học sinh ở trường không? Hội Học sinh?"

Người thanh niên được gọi là "Alex" kia ngẩng đầu dùng đôi mắt xám đen nhìn chằm chằm cô, hơi do dự: "Hội học sinh?"

"Đúng vậy." Từ Hiểu Tuyền gật đầu, "Nói cho tôi biết nhiều hơn về cuộc sống hằng ngày của cậu đi, để tôi điều chỉnh vài câu trong kịch bản lại cho cậu."

"Kịch bản..." Alex hơi nhíu mày, "Đạo diễn nói với tôi đây là chương trình thực tế không có kịch bản."

Từ Hiểu Tuyền vội vàng thanh minh: "Đúng là không có kịch bản, nhưng tôi là biên kịch của cậu. Cậu có thể nói chuyện với tôi nhiều hơn, tôi giúp anh trao đổi với tổ tiết mục."

Từ Hiểu Tuyền không khỏi ngẩng mặt lên trời, quả nhiên vẫn là sinh viên đại học, quá ngây thơ. Mặc dù không có kịch bản, nhưng mỗi người tham gia đều được phân công một biên kịch đi theo. Mà trừ Alex ra, những người còn lại đều là người trong giới giải trí, chỉ cậu ta không biết quản lí biểu cảm, thật là quá thiệt thòi. Từ Hiểu Tuyền mặc dù đã nhìn thấy rất nhiều mỹ nam trong giới giải trí nhưng cũng phải thừa nhận rằng đáng tiếc khi gương mặt này không phải người nổi tiếng.

"Không cần." Alex nhìn cô lần nữa, gật đầu nói, "Cảm ơn."

Từ Hiểu Tuyền vô cớ cảm thấy hơi đắc ý, không khỏi bổ sung thêm một câu: "Máy quay đang ghi hình cậu, đừng nói gì cả."

"Vâng, tôi biết."

Từ Hiểu Tuyền thầm thở dài, làm sao mà hiểu rõ được? Alex năm nay mới 21 tuổi, nhìn có vẻ xuất thân từ gia đình giàu có, chắc chắn được cưng chiều hết mực làm sao hiểu rõ được sự tàn khốc của giới giải trí? Những người tham gia chương trình lần này là những con cáo già đã đắm mình trong làng giải trí hàng chục năm, hoặc là những chú hổ cười đã làm việc chăm chỉ, và một cô gái buôn dưa được cho là bậc thầy vàng, hai người còn lại cũng là lưu lượng truy cập phổ biến. Có vẻ như Alex là một cậu chàng nghiệp dư được kéo đến làm bia đỡ đạn.

Cô dường như có thể tưởng tượng ra những điều mà chương trình sẽ tận dụng với cậu chàng, chẳng hạn như gán cái mác tổn thương nhất đối với Alex - đại thiếu gia.

Khi giọng nói của nữ tiếp viên hàng không vang lên, Từ Hiểu Tuyền còn đang bất an, Alex cất máy tính bảng đi, đột nhiên hỏi câu đầu tiên kể từ khi gặp mặt đến giờ__

"Cô biết Khuất Mộ Huyên không?"

"Đương nhiên biết." Từ Hiểu Tuyển đột nhiên thở phào nhẹ nhõm, hóa ra hắn đối với giới giải trí trong nước cũng không hoàn toàn mù tịt, "Cậu ấy cũng tham gia chương trình thực tế này..."

"Cái gì? Em ấy cũng tham gia chương trình này?" Alex ngẩng đầu nhìn cô ngạc nhiên.

Từ Hiểu Tuyền chú ý tới lông mày hắn hơi nhướng lên, đồng tử hơi giản ra, tựa hồ như thả lỏng, hết thảy bình tĩnh: "Cậu không biết? Vậy cậu muốn hỏi cái gì?"

"Tôi muốn biết chuyện gì đã xảy ra với giới truyền thông khi đưa tin về người em ấy thích?"

"Cậu đang nói về mấy cái danh đó sao?" Từ Hiểu Tuyền cười lắc đầu, "Đó chỉ là suy đoán của giới truyền thông thôi, Khuất Mộ Huyên từng nói rằng người cậu ấy thích bằng tuổi cậu ấy, chênh lệch 8 cm. Nên khi giới truyền thông nhìn thấy các cô gái cao 1,74 mét, họ sẽ không bỏ qua. Nhưng sau đó, cậu ấy lại up weibo nói rằng người cậu ấy thích không thuộc giới giải trí nên cánh truyền thông sẽ không liên lụy người vô tội."

8cm...

Lông mày Alex giật giật.

"Có vấn đề gì sao?" Từ Hiểu Tuyền đưa thông tin trong tay cho hắn,"Cậu nên tìm hiểu kỹ đi, đây là thông tin cơ bản của tất cả khách mời tham gia. Bởi vì chương trình thực tế này khá đặc biệt, có nghĩa các cậu phải sống với nhau trong hai tháng, là một cơ hội để các cậu làm quen với những người bạn đồng hành của mình."

Từ Hiểu Tuyền cũng cầm một phần thông tin trong tay, nhìn Alex, nhắc nhở một số chuyện mà cô cảm thấy cần phải chú ý, bao gồm cả những tin đồn quá giới hạn giữa những vị khách mời...

"Như Mộ Huyên ngoại tình à?" Alex hỏi

Từ Hiểu Tuyền cười nói: "Vụ tai tiếng lớn nhất là chuyện tôi đã từng nói với cậu trước đây, nhưng tất cả chỉ là suy đoán của giới truyền thông. Lần này tuy cậu ấy chưa từng gặp những vị khách nữ này, nhưng..." Từ Hiểu Tuyền liếc nhìn thông tin, "Cô gái này, Giản Như Vân mặc dù cô ấy lớn hơn Khuất Mộ Huyên rất nhiều nhưng chiều cao chính xác của cô ấy là 1,74 mét."

"Cô ấy có tiếng xấu à?" Alex dường như đã chú ý đến sự tinh tế trong giọng điệu của Từ Hiểu Tuyền.

Từ Hiểu Tuyền xoa xoa mũi mơ hồ nói: "Không hẳn, chỉ là vòng quan hệ cá nhân của cô ấy hơi phức tạp."

Một số chuyện không cần nói rõ nhưng Alex hiểu được.

Từ Hiểu Tuyền chợt nhớ ra điều gì đó muốn nói nhưng phi hành đoàn đã yêu cầu mọi người ổn định chỗ ngồi, máy bay chuẩn bị hạ cánh.

Khi máy bay đã tiếp đất, Từ Hiểu Tuyền nhớ ra những gì mình định nói, thì thầm: "Khuất Mộ Huyên bằng tuổi* cậu nhưng cậu ấy có rất nhiều fan, hãy cân thận đừng gọi cậu ấy bằng họ. Khi gặp cậu tôi sợ rằng các fan cậu ấy sẽ lợi dụng điều đó.

Dù sao Alex cũng không phải người trong giới, dễ dàng bị tổ chương trình đẩy ra làm chủ đề."

"Ngoài ra, chữ Huyên trong tên cậu ấy cũng rất hiếm gặp"

"Tôi biết." Alex mở tấm che nắng, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, "Huyên có nghĩa là ánh mặt trời."

Lúc hai ngươi xuống máy bay, Từ Hiểu Tuyền nhìn bóng lưng cao lớn của hắn, cô không chắc sau này Alex có tham gia vào giới giải trí hay không, nhưng cô đột nhiên không muốn chàng trai trẻ này bị giới giai trí ảnh hưởng. Ít nhất không phai bây giờ.

"Alex, tên tiếng Trung của cậu là gì?" Từ Hiểu Tuyền không nhịn được hỏi hắn.

Alex quay đầu lại, ánh nắng mỏng manh rơi xuống tóc đến lông mi, cuối cùng chiếu lên gò má hơi tái nhợt của hắn một vết bóng sáng, môi mỏng khẽ hé mở: "Ngân Thương Uẩn."

Từ Hiểu Tuyền đột nhiên sửng sốt.

Đợi đã, đợi đã!

Họ Ngân? Hình như cô nghĩ sai rồi...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.