_ " Tôi đã trở về rồi đây! - Chàng trai cúi xuống ra sau gáy cô, hơi nóng phả vào tai khiến khuôn mặt cô đỏ như quả cà chua. - " Đây là quà cho em!"Giiọng nói này....hương vị bạc hà....??? Không thể nào! Anh đã về rồi ư?
Lời nóicủa anh mang cho cô cảm giác ấm áp đến lạ thường, tuy có phần lạnh lẽo nhưng cũng không thể giấu được sự vui mừng, niềm hạnh phúc trong câu nói.
_ Bảo ca..... ca? Là an...h...ư...??? - Cô ngẹn ngào nói, không kìm được nước mắt cũng chảy dài trên khuôn mặt cô. Cô không ngờ là anh đã về.
Đã lâu lắm rồi, 6 năm chứ không ít ỏi gì, đây là lần đầu tiên cô rơi lệ trong 6 năm qua.
Anh thoáng ngạc nhiên, vội vàng nói:
_ Mai Anh, em sao vậy? Anh đã làm gì khiến em buồn ư?
_ Không..hức....Chả quá..hức... là em hơi xúc động thôi. Cuối cùng anh cũng đã về rồi, em...em vui quá! - Cô vừa khóc vừa nở một nụ cười hạnh phúc nói
Anh bỏ 2 tay ra khỏi mắt cô, quỳ xuống, tháo kính cô ra, hôn lên những giọt nước mắt đang chảy dài trên hai gò má của cô.
Cô ngỡ ngàng nhưng cả hai người vẫn giữ nguyên tư thế đó cho đến khi...
"Ọc...ọc.." Tiếng bụng cô réo lên như đánh trống. Cô ngượng chín cả mặt. Anh thì cười một tiếng. Thực sự anh cảm thấy cô rất đáng yêu.
_ Đói sao? - Anh hỏi. Cô gật đầu lia lịa, cũng đã hơn 6 giờ rồi, không đói mới lạ.
Anh bất ngờ bế cô ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghi-co-the-thoat-khoi-tay-toi-sao/3024603/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.