Sau khi nói chuyện rõ ràng với Tưởng Hành, cậu ta lại không làm phiền Lâm Vi Hạ nữa, hai người lại trở thành mối quan hệ đồng nghiệp.
Ở Phổ Dương làm việc không bao lâu, Lâm Vi Hạ được cử đến Thượng Hải công tác, trong chuyến đi còn có hai vị đồng nghiệp lớn tuổi, họ đã chăm sóc cô rất chu đáo trên đường đi, chuyến công tác khá thuận lợi suôn sẻ.
Sau khi đến Thượng Hải, bọn họ tiến hành đi gặp đối tác trước, sau đó cùng nhau mở một cuộc họp dài lại khô khan, phương hướng thảo luận nghiên cứu chủ yếu là một số dữ liệu hỗ trợ và thử nghiệm lâm sàng liên quan đến việc sử dụng phương pháp châm cứu bằng điện ở bệnh nhân có tâm lý trầm cảm.
Sau khi họp xong, đối tác mời họ ăn tối tại một nhà hàng năm sao ở ven sông Thượng Hải, quá trình diễn ra khá vui vẻ, kết thúc xong một ngày làm việc mọi người quay trở về khách sạn, Lâm Vi Hạ sau khi tắm rửa xong mệt mỏi ngã xuống giường.
Đi đường mệt nhọc vất vả, lại họp cả một ngày dài, Lâm Vi Hạ cực kỳ mệt mỏi, mí mắt buồn ngủ nhắm lại, một lúc sau liền ngủ thiếp đi, màn hình điện thoại cầm trong tay sáng lên vài lần, hiển thị Ban Thịnh gọi đến.
Cô cuối cùng cũng không nhận.
Tám giờ sáng ngày hôm sau, Lâm Vi Hạ thức dậy, trong lúc cô đang đứng trước bồn rửa mặt đánh răng, đồng nghiệp ở bên ngoài gọi cô: “Vi Hạ, em có điện thoại.”
“Đến đây.”
Lâm Vi Hạ nhổ bọt kem đánh răng trong miệng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghe-thay-duoc/461604/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.