Sau khi đón tết xong, Ban Thịnh quay trở lại tiếp tục điều trị, Lâm Vi Hạ hầu như vừa có thời gian là sẽ đến ở cùng cậu. Ban Thịnh trước và sau năm mới đã nhập viện tổng cộng bốn tháng, tình trạng của cậu ngày càng tốt lên, người cũng một lúc một có tinh thần.
Khoảng thời gian này, hai người cùng nhau giải khóa rất nhiều việc, cùng nhau chạy bộ, cùng nhau chia sẻ những bài hát hay mà bản thân nghe được, đôi khi hai người còn ấu trĩ đến mức giật cây kem ở trong tay đối phương ăn, cùng nhau xem rất nhiều bộ phim, Lâm Vi Hạ xem phim đặc biệt kén chọn, không phải phim cô thích thì trực tiếp ngủ giữa chừng, sau khi tỉnh dậy bắt Ban Thịnh kể lại cho cô nghe, cậu cũng can tâm tình nguyện.
Lần duy nhất hai người xảy ra tranh chấp, là Lâm Vi Hạ nói chuyện với Ô Toan biết được Ban Thịnh dự định từ bỏ nghiên cứu sau đại học ở đại học Pennsylvania, chuẩn bị tốt nghiệp trở về nước.
Điều Lâm Vi Hạ để ý là Ban Thịnh có ý đi theo hướng nghiên cứu, nhưng nếu như cậu từ nước ngoài trở về thi lên nghiên cứu sinh, phải đối mặt với quy chế ở trong nước nhất định phải là sinh viên tốt nghiệp.
Cũng là nói, Ban Thịnh có khả năng lãng phí thời gian một năm.
“Tại sao anh muốn quay về nước?” Lâm Vi Hạ hỏi cậu.
“Bởi vì em ở đây.” Ban Thịnh ngẩng đầu dựa vào tường, ngữ khí nhàn hạ.
Lâm Vi Hạ nhìn Ban Thịnh, đâu phải là không biết cậu đang suy nghĩ về tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghe-thay-duoc/461601/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.