Những ngày nghỉ đông rất nhanh sắp phải kết thúc, mùa xuân sắp bắt đầu, không khí ấm nóng lòng tràn vào từng ngõ ngách của thành phố. Kể từ tin nhắn chúc mừng năm mới đó, Liễu Tư Gia và Lâm Vi Hạ lại trở nên liên lạc với nhau nhiều hơn lúc trước, tất nhiên, giữa hai cô không còn nhắc đến cái tên Ban Thịnh nữa. 
Nam sinh chen ngang giữa bọn họ, giống như một điều cấm kỵ. 
Mặt đá đã dán cẩn thận cũng sẽ vì vậy mà rơi ra chia năm xẻ bảy. 
Sau khi ở hơn một học kỳ ở Thâm Cao, Lâm Vi Hạ  đã hoàn toàn thích nghi được với cuộc sống ở nơi đây. Giữa học sinh A và học sinh F vẫn có bức tường ngăn cách như cũ, căn bản không có bất kỳ tiếp xúc nào, giống như hai chi đội trong quân ngũ. 
Cấp bậc trong chuỗi sinh thái được ẩn giấu trong Thâm Cao, giống như một lớp sương mù, luôn có một tầng lớp bị thứ gì đó bao phủ, nhìn không thấy, cũng chạm không tới. 
Khí hậu ở Nam Giang chủ yếu là mùa hè kéo dài, quanh năm suốt tháng đều là thời tiết ấm áp. Mới đầu tháng tư, thời tiết đã vô cùng nóng bức, mà tiếng ve kêu ở Thâm Cao mỗi ngày một lớn hơn. 
Mọi người rất nhanh đã đổi thành đồng phục mùa hè, nam sinh ăn mặc đơn giản với chiếc áo sơ mi màu trắng và quần tây dài, nữ sinh thì mặc đồng phục thủy thủ màu xanh và trắng, giống như những cánh buồm trẻ trung và xinh đẹp. 
Thứ sáu, ngõ Thủy Vi luôn rất ồn ào phức tạp, một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-nghe-thay-duoc/461539/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.