Hắn cúi xuống định bế cô lên đưa cô về phòng hắn, cô lập tức cản hắn lại: “Để lát nữa được không, bây giờ tôi sợ có người nhìn thấy.”
Hắn nới lỏng vòng tay: “Em ngoan thì tôi sẽ chiều.”
Hắn ở trong phòng cô đến tận mười giờ đêm. Khi chắc chắn rằng mọi người ai đã về phòng nấy, hắn mới bế cô sang phòng ngủ của hắn.
Bình thường là hắn sẽ làm việc đến tận khuya, nhưng hôm nay hắn không làm gì cả. Hắn vòng tay ôm chặt lấy cô, đầu cô cứ thế nép vào lồng ngực rắn chắc của hắn. Tim cô đập loạn liên hồi, hắn đối với cô là thứ tình cảm gì đây? Dụng cụ ấm giường bất cứ lúc nào ư? Có phải đêm qua hắn ở cùng người phụ nữ kia chưa thoả mãn, nên hắn mới về phát tiết lên cơ thể cô?
Như đoán được cô đang nghĩ gì, đột nhiên hắn động người, nhìn xuống: “Tối qua tôi ra ngoài xử lý công việc, tốt nhất em đừng nghi ngờ tôi, tôi không ngại chứng minh cho em thấy đâu.”
Mặt cô bất giác đỏ như trái gấc, vùi mặt vào ngực hắn, nhắm mắt lại làm bộ như lời hắn nói không hề liên quan đến suy nghĩ vừa rồi của cô.
Nhưng rốt cuộc cô và hắn đang làm cái gì thế này. Ở trong chính ngôi nhà của gia đình và phát sinh quan hệ như một đôi uyên ương yêu nhau đậm sâu. Thẩm Chí Tường mà biết chuyện này, liệu ông có tha thứ cho cô và hắn hay không.
“Anh ơi.”
Mới sáng sớm, Thẩm Thiên Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tu-giac-hay-de-toi-cuong-che/2632176/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.