Hắn đi hơn một tiếng mới quay lại, khi trở về mặt sa sầm nhìn ly trà đã nguội lạnh, cô không hề đả động đến. Hắn không nói gì, mang ly trà đó đổ đi rồi rót cho cô một ly khác.
“Uống đi!”
Cô nhìn ly trà nghi ngút khói rồi ngước lên nhìn hắn: “Anh phải nói cho tôi biết đó là cái gì?”
“Tôi không hại em.” Hắn nghiêm mặt, dường như sắp mất kiên nhẫn.
Cô đưa tay định cầm lấy, hắn đột nhiên ngồi xuống sau lưng cô, vòng tay ra phía trước, tay kia ôm trọn cô vào lòng: “Để tôi cầm, em chỉ việc uống.”
Cô không còn cách nào khác chỉ đành ngoan ngoãn nghe lời. Trà không đắng, có vị thanh thanh ngọt ngọt, khi xuống đến bụng liền mang đến cảm giác dễ chịu vô cùng. Hắn ép cô uống hết mới hài lòng đặt ly rỗng xuống.
“Sau này, ngày nào em cũng phải uống cái này.”
“Tại sao?”
“Bởi vì nó tốt cho em.”
Lúc này, hắn không còn mềm mỏng nữa mà là đang cưỡng ép cô.
“Tôi về phòng được chưa?”
Cả người hắn bất chợt toả ra sát khí bức người, lạnh lùng ngồi xuống sofa, chân vắt chéo, lưng tựa lên thành ghế, tay đặt lên thành vịn.
“Nếu công việc của em không gặp vấn đề, ba không ép thì em có tự giác về không?”
“Không.”
Câu trả lời thật nhanh, thật dứt khoát đâm thẳng vào tim hắn một nhát. Đôi mắt đen sâu lạnh lẽo nhìn chăm chăm về một hướng, bàn tay bỗng nổi gân khớp ghì chặt xuống thành sofa. Môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tu-giac-hay-de-toi-cuong-che/2632173/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.