“Các người làm gì ở đây?”
Mặt Thẩm Hàn Phong hằm hằm lao vào, phong thái đã hừng hực lên vẻ tức giận.
Hắn đã kết nối camera vào thẳng màn hình ô tô để tiện giám sát cô, vậy mà chưa kịp đến nơi để xử lý công việc đã thấy Lý Tuyết dẫn theo vệ sĩ đến. Hắn kích động tới mức lao như bay trên đường nhựa, không màng đến bất cứ phương tiện xung quanh. Thậm chí, suýt chút nữa gây tai nạn nghiêm trọng.
Lý Tuyết kinh ngạc, hoảng hốt đứng phắt dậy: “Không phải sáng nay có cuộc họp quan trọng à, sao anh lại quay về?”
“Cút ra khỏi đây!”
Hắn gầm lên, nét mặt hằm hằm không một giọt cảm xúc, đôi mắt đen ngòm như muốn nuốt chửng tất cả mọi thứ xung quanh.
Lý Tuyết tròn mắt run sợ, cô ta thẹn quá hoá giận, đứng phắt dậy đẩy mạnh Thẩm Thư ra: “Tôi phải làm rõ chuyện này.”
“Pằng.”
Thẩm Hàn Phong vội lao đến đỡ lấy cô, mặt lãnh khốc, tức giận rút khẩu súng bên thắt lưng ra, nhằm thẳng vào cánh tay phải của Lý Tuyết mạnh tay bóp cò.
Thẩm Thư tròn mắt, giật mình trước tiếng súng, cô vội vàng giữ lấy cổ tay hắn: “Hàn Phong, anh làm cái gì vậy?”
“Bất cứ ai cũng đừng hòng làm tổn thương cô ấy.”
“Aaa…cứu mạng.”
Lý Tuyết mặt mày tái mét kêu thất thanh, ôm cánh tay chảy đầy máu, chới với ngã bịch xuống sàn. Hai tên vệ sĩ hốt hoảng trợn tròn mắt.
“Tiểu thư…mau gọi xe cứu thương.”
Thẩm Hàn Phong từ từ thu cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tu-giac-hay-de-toi-cuong-che/2632161/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.