Mấy ngày gần đây Dạ Nguyệt luôn lo lắng cho Vân Nhi và Hoàng Trí nên hầunhư đêm nào cũng không ngủ đủ giấc, bây giờ đã không còn phải bận tâmnên cô nằm ngủ thật sâu trong vòng tay sư phụ nhà mình cho đến tận giữađêm vẫn chưa tỉnh dậy.
Lăng Chi Hiên cũng chỉ muốn ôm chặt DạNguyệt để cảm nhận nhiệt độ ấm áp cùng mùi hương quen thuộc của DạNguyệt nên anh cũng không có đánh thức cô. Nếu anh trở về cũng đồngnghĩa với việc không thể ôm lấy cô gái nhỏ ngủ vào mỗi buổi tối nữa,điều này khiến anh thật phiền não. Lăng Chi Hiên cúi đầu xuống ngắm nhìn cơ thể nhỏ nhắn trong vòng tay mình, anh đưa tay véo vào má người đangngủ say, cảm giác mềm mịn thật tốt.
Dạ Nguyệt nhúc nhích cơ thểtránh khỏi móng vuốt ai đó, rồi cô cạ cạ gò má vào lồng ngực ai đó nhưmèo nhỏ, vì buổi tối trời có sương đêm rất lạnh nên cô dán sát vào nơiấm áp nhất để sưởi ấm. Lăng Chi Hiên định đứng dậy đóng cửa sổ nhưngthật khó di chuyển khi ai đó cứ quắn chặt lấy anh như dây leo không chịu buông.
"Bảo bối, tỉnh dậy" Lăng Chi Hiên gọi cô gái nhỏ thức dậy.
Dạ Nguyệt nhíu mày nhưng không thèm thức dậy, cô tiếp tục cạ cạ gò má vàotrong lồng ngực trơn bóng của Lăng Chi Hiên, mềm mềm trơn trơn ấm ấmthật thích a..... ~
Lăng Chi Hiên cảm giác ngứa ngứa ở lồng ngực, giống như bị ai gãi ngứa cả cơ thể anh bắt đầu sinh ra cảm giác kì lạthoải mái. Anh ảo não bóp trán nhìn kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tron-sao-bao-boi/2726191/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.