“Giáo sư nói gần đây có một con suối nhỏ, chúng ta có nên đi lấy nước về tắmkhông?” Nguyễn Lâm Lan nhíu mày nhăn mặt, khuôn mặt xinh đẹp được trangđiểm một cách nhẹ nhàng khéo léo tỏ vẻ khó chịu “Nguyên một ngày leonúi với dựng trại thì cơ thể dính đầy bụi và mồ hôi, thật là khó chịuquá đi”
“Mình cũng cảm thấy khó chịu” Liễu Thu Bích ngồi kế bênõng ẹo phụ họa, cô ta quẹt quẹt mồ hôi làm cho lớp son phấn lòe loẹtnhòe đi không ít.
“Hai cậu lại bắt đầu giở thói tiểu thư nữa àh”Vân Nhi ngồi cạnh Dạ Nguyệt khó chịu liếc qua hai người ngồi đối diệnbên kia “Theo như tôi thấy thì từ lúc dựng trại tới giờ hai cậu chỉ biết ngồi một chỗ chỉ tay năm ngón chứ chưa từng đụng đến một cọng cỏ nào”
“Cậu…” Liễu Thu Bích tức giận liếc xéo về phía Vân Nhi.
“Thu Bích, cậu không cần phải nói tiếng người với người nào đó…àh nhầm connào đó đâu” Nguyễn Lâm Lan quay qua làm bộ vui vẻ cười với Liễu ThuBích.
“Được rồi, mấy đứa đừng cãi nhau nữa” Dạ Nguyệt bất đắc dĩlắc đầu rồi đứng dậy xách thùng nước rỗng bên cạnh lên “Để chị đi lấynước cho”
Vì trong lớp Dạ Nguyệt cũng không chơi thân với aingoại trừ Vân Nhi nên lúc chia nhóm thì nhóm cũng không đủ người màtrùng hợp là nhóm của Nguyễn Lâm Lan với Liễu Thu Bích cũng không đủngười, cuối cùng bọn họ dù không thích lẫn nhau nhưng bất đắc dĩ vẫnphải kết hợp lại thành một nhóm. Lúc đó Vân Nhi cứ than trời trách đấtmãi không thôi.
“Thôi, chuyện này để tụi em làm” Tề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tron-sao-bao-boi/21597/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.