*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lời đầu tiên mình muốn thông báo tổng chữ hiển thị trên qt của mình là 12k939 từ, tổng chương 6 và chương 7. Mình không biết nên cười hay nên khóc nữa!
Kiều Tẫn hít thở sâu vài lần, cuối cùng cũng làm cho bản thân bình tĩnh lại một chút. Lời nói tại đầu lưỡi lăn vài vòng, như là kẹo sữa bò lăn qua bột đường, vừa mềm mềm vừa mang theo vị ngọt, "" Tôi muốn, muốn biết mình gả cho người như thế nào.""
"" Ví dụ đi?""
Kiều Tẫn thở phào, dù đây cũng chỉ là giao tiếp bình thường, khác mỗi là cách điện thoại, nhưng không biết tại sao nghe Lục Hàm Châu nói tim liền đập loạn, làm cho cậu vô cùng bất an.
Mèo mập làm ổ trên đùi, Kiều Tẫn khẽ đưa tay đặt lên lưng nó, nhẹ giọng hỏi: "" Tôi không biết gì cả, chiều cao, tướng mạo, tuổi tác.""
Lục Hàm Châu ngẩn người mất một giây, bị người vợ nhỏ chưa từng gặp mặt này làm bất ngờ một trận. Chỉ khẽ cười một tiếng, không trả lời câu hỏi kia mà hỏi ngược lại: "" Nhẫn có vừa không?""
Kiều Tẫn nhất thời sững sờ, nhìn hộp nhẫn trên bàn thấp, tựa như bị bỏng mà thu hồi tầm mắt, thấp giọng trả lời: "" Chưa thử.""
"" Bây giờ thử xem."" Lục Hàm Châu thay đổi một tư thế, tựa lưng vào ghế, trên tay còn cầm một bản kế hoạch hợp tác, tùy ý gõ gõ vào tập văn kiện, hiếm khi kiên trì mà chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tin-tuc-to-cua-anh/169354/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.