Lục Bình Ngôn ngẩng đầu nhìn Lục Hàm Châu. 
Lục Hàm Châu không để ý đến anh, dắt tay Kiều Tẫn đi, lực tay rất lớn làm cổ tay cậu đỏ ửng, Kiều Tẫn cũng không giãy ra, mặc hắn nắm, chờ ra đến cửa mới khẽ gọi một tiếng, "Đàn anh ơi." 
"Có chuyện gì vậy em?" Lục Hàm Châu dừng bước cúi đầu nhìn mới phát hiện cổ tay cậu bị mình nắm đến đỏ ửng, vội buông tay ra, "Có đau không em?" 
Kiều Tẫn khẽ lắc đầu, cậu muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói như nào chỉ đành rũ mắt xuống không nói gì. 
Lục Hàm Châu xoa mặt cậu, "Em sợ sao?" 
"Không phải đâu." 
"Khiến em trải qua nhiều thứ như vậy, nếu như không có tôi em sẽ vui vẻ theo đuổi đam mê múa ba lê, làm những chuyện em mong ước, sau đó..." 
Kiều Tẫn đặt tay lên môi hắn ngăn hắn nói tiếp, xét theo tính cách Lục Hàm Châu, hắn không thể nào nói ra những lời này chỉ là hôm nay nhìn thấy kết cục của Lục Dương Huy, lại còn phải gặp Lục Bình Ngôn làm cho hắn không khỏi nhớ đến một câu. 
Nếu như hắn không tồn tại trên đời này, Lục Dương Huy và Dương Cần không sinh ra thù oán, Kiều Tẫn không bị tử kỷ, Lục Bình Ngôn không mất đi đôi chân và Tôn Khang Hoa sẽ không chết. 
Nếu như hắn không được sinh ra, sẽ có rất nhiều bi kịch không xuất hiện. . ngôn tình hài 
Kiều Tẫn sợ hắn nói tiếp nên không dám buông tay ra, nghiêm túc nhìn vào mắt hắn nói: "Nhưng em không muốn như vậy, nếu như thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tin-tuc-to-cua-anh/1664307/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.