Qua một phút Lục Hàm Châu tựa như bị dọa đến choáng váng, chưa kịp phản ứng lại.
Trong hình, Kiều Tẫn rụt rè, cách một cái màn hình cũng có thể cảm nhận được cậu đang rất cẩn thận, sợ hãi nhưng lại rất dũng cảm mà viết câu "Em thích anh."
Hắn không phải chưa từng nghĩ tới biện pháp này nhưng làm như vậy chẳng khác nào đẩy Kiều Tẫn tới nơi đầu sóng ngọn gió. Hắn tình nguyện chịu đựng một mình, Kiều Tẫn chỉ cần an tâm sống dưới cánh chim của hắn, ở đó điêu khắc là được rồi.
"Làm sao vậy?"
Lục Hàm Châu quyết đoán gọi điện cho Kiều Tẫn, rất mau đã bắt máy. Đầu bên kia vang lên một thanh âm rất nhỏ, rụt rè kêu một tiếng "Sư huynh".
"Anh cho em đăng weibo?"
Kiều Tẫn trầm mặc nửa giây, cẩn thận từng li từng tí nói: "Xin lỗi, em lại làm sai rồi phải không."
Lục Hàm Châu bị cậu chọc đến mềm cả tim, hạ thấp giọng nói: "Tôi không trách em, chỉ hỏi em, tấm hình này em lấy ở đâu? Ai dạy em đăng lên?"
Kiều Tẫn nói: "Là chị Hồng Lộc gửi cho em, không có ai dạy em, em... E, tự đăng, muốn bảo vệ anh, em thích anh... Cho nên muốn cùng nhau vượt qua."
Lục Hàm Châu hơi kinh ngạc, đứa nhỏ nhà hắn lại có thể muốn "cùng hội cùng thuyền" với hắn, "Em có nghĩ chưa, khi em đăng tấm hình này có nghĩa là sẽ không còn đường quay đầu. Cho dù em có thế nào, tôi cũng sẽ không bao giờ buông em ra."
Âm thanh vừa mềm vừa kiên định vang lên: "Em biết!"
"Có hối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tin-tuc-to-cua-anh/1664256/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.