Lục Hàm Châu cuối cùng cũng chưa thấy được bản vẽ kia. Kiều Tẫn thở phào nhẹ nhõm thu vở cẩn thận, ngồi bên cạnh hắn từng chút từng chút điêu khắc, tin tức tố trên người đã bình tĩnh lại không ít.
Bất kể là quen thuộc ở cạnh mình, hay là điêu khắc búp bê là chuyện cậu thích thì đều là một tiến triển tốt.
Lục Hàm Châu nhìn đĩa bánh ngọt ăn một nửa trên bàn, thoáng xuất thần.
Chúc Xuyên đánh cược với hắn xe thể thao, Lục Bình Ngôn thì thăm dò hắn, đều là bởi vì trong mắt người ngoài, hắn và Kiều Tẫn là trống đánh xuôi, kèn thôi ngược, hai người hoàn toàn không xứng đôi.
Trước khi gặp cậu, hắn cũng chưa từng nghĩ mình sẽ động tâm với một đứa nhỏ, ngốc đến năng lực tự gánh vác cũng không đủ dùng như này.
Kiều Tẫn lại không dấu hiệu xen vào sinh mệnh của hắn không biết từ bao giờ, nhẹ không được, nặng không xong, đánh không dám, chửi không nổi. So với sinh ý của hắn còn phải cẩn thận chăm sóc hơn trăm triệu lần.
Lục Hàm Châu ở trong lòng khẽ thở dài một hơi, thu hồi suy nghĩ, nghiêng đầu liếc nhìn Kiều Tẫn còn đang nghiêm túc điêu khắc bên cạnh.
" Chưa buồn ngủ sao?"
Kiều Tẫn không ngẩng đầu nói: " Không buồn ngủ."
" Không buồn ngủ cũng phải ngủ, sắp mười rưỡi rồi." Lục Hàm Châu cầm lấy dao khắc từ trong tay cậu đặt qua một bên, nói: " Mai lại điêu khắc tiếp, buổi tối phải nghỉ ngơi."
Kiều Tẫn mong chờ nhìn hắn một lúc, " Vâng."
Lục Hàm Châu rất ít khi đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-tin-tuc-to-cua-anh/1664241/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.