- Sao em lại về nước mà không nói để anh ra đón.. 
An Bách Tôn nhìn người phụ nữ vẻ ngoài sác sảo của nét đẹp lai phương tây. Bà ta không ai khác chính là vợ hợp pháp của ông ta. 
Ana Dương nhìn ông, bà nhếch môi. 
- Anh phải hiểu rõ vì sao em bay qua đây gặp anh chứ? 
An Bách Tôn có chút lo lắng vì hiện tại Tô Tuyết Giao đang còn ngủ trên lầu. Nếu để Ana Dương phát hiện chắc chắn ông ta toang mất. Gia thế của nhà vợ ông ta ở Mỹ cũng được xem là một gia tộc có tiếng tăm. Ông ta bao nhiêu năm qua hưởng phúc từ nhà vợ cũng không ít. 
Nếu vì chuyện này mà để bà ta phật lòng chắc chắn ông ta sẽ có cái kết rất thảm. Cứ nghĩ sau khi An Tử Song biến mất An Thị sẽ về tay ông ta thì đối với người vợ này ông ta có cũng được không có cũng chẳng sao nhưng bây giờ là bị Lạc Băng cướp mất. 
Nghĩ đến mà càng căm phẫn. 
Chưa kịp chỉnh đốn cảm xúc thì Ana Dương còn bay qua đây tìm ông ta. 
- Em nói gì anh không hiểu? Em đi đường xa cũng mệt rồi chúng ta ra ngoài ăn món gì ngon nhé. 
Ana Dương chau mày. 
- Anh đừng có tưởng tôi là con nít. Nói đi? anh quay về nước còn ở lâu như vậy có phải là vì con đàn bà này không? 
Sonh song với lời nói bà ta ném ra một sấp ảnh mà người trên ảnh không ai khác chính là Tô Tuyết Giao cùng An Bách Tôn.. 
Sắc mặt An Bách Tôn liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-ly-hon/435365/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.