- Dì muốn nói chuyện gì? Nói nhanh đi,tôi không có thời gian. 
Tô Tuyết Giao không hề tức giận mà vẫn giữ sắc mặt hiền hòa.. 
- Dường như con đang hiểu lầm Dì và Tô Triết.Tiểu Băng chuyện hợp đồng đúng là do Dì và Tô Triết quá tin người nên mới ảnh hưởng đến công ty. Dì cảm thấy rất có lỗi với con và ba con.Nhưng Tô Triết nó vô tội, con có thể giúp Tô Triết nói thay vài lời với các lãnh đạo công ty không.Xem như Dì nhờ vả con vậy.. 
Lạc Băng rốt cuộc cũng hiểu được ý tứ của bà ta. 
Cô nhếch môi.. 
- Tôi không làm được, dì nhờ sai người rồi.. 
- Chẳng phải trước đó tình cảm hai đứa rất tốt với nhau sao? 
Ánh mắt Lạc Băng thẩm lại, cũng đổi luôn cả cách xưng hô. 
- Ý bà là sao? 
Tô Tuyết Giao nhìn Lạc Băng,bà ta cười nhẹ.. 
- Ý của Dì là không biết An Tử Song có biết đoạn tình cảm của con và con trai dì hay không nhỉ? 
Tô Tuyết Giao làm sao quên được trận đòn mà Tô Triết gánh chịu lần trước.Nhưng bà chắc chắn An Tử Song không nói với Lạc Băng. Mà bà ta cũng đoán chắc Lạc Băng không có gan mà kể cho An Tử Song nghe chuyện tình cảm trước đó của bản thân. 
Nên mới đánh liều đem ra mà uy hiếp cô, mong giữ lại chiếc ghế cho Tô Triết.. 
Lạc Băng từ khi sống lại cô rất rõ tâm tư của Tô Tuyết Giao.Nhưng bây giờ đứng đây đối đầu với bà ta, Lạc Băng xem như đã hiểu rõ sự thủ đoạn của người đàn bà này.. 
Cô bước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-ly-hon/435333/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.