Ánh sáng căn phòng le lói chiếu vào khuôn mặt người con gái đang ngủ.Dung mạo quá tinh xảo, làn da vốn đã rất trắng khi hòa vào ánh nắng càng như thủy tinh phát sáng.Hàng mi thật dài run run, Lạc Băng cảm thấy người mình như không còn sức lực, cô mệt mỏi từ từ mở mắt ra..Ánh mắt từ mơ màng rồi chuyển thành hốt hoảng.1
Bất giác cả thân thể cũng trở nên cứng ngắt, cố gắng hít thở thật sâu, Lạc Băng nhắm mắt lại một lần nữa rồi lại mở ra.1
Trước mắt cô lúc này là căn phòng màu trắng nhìn qua liền có thể nhận ra đây là tại bệnh viện..
Chuyện gì đang xảy ra với cô thế này..?1
Rõ ràng trước đó cô đã bị tai nạn xe mà qua đời, tận mắt cô chứng kiến đám tang của chính mình diễn ra..
- Lạc Tổng, chị đã tỉnh rồi sao?1
Lúc này có người bên ngoài mở cửa đi vào, Giản Nhu mừng rỡ đi đến chỗ Lạc Băng..
- Chị thấy thế nào rồi? để em gọi cho bác sĩ kiểm tra lại cho chị.Chị có biết không? bác sĩ nói sức khỏe chị rất yếu do chị lao lực không chịu nghỉ ngơi đấy...
Cô gái này luyên thuyên từ lúc giờ chính là trợ lý của Lạc Băng..
Đây không phải là giấc mơ chứ, cô thật sự sống lại rồi sao? Nhưng làm sao có thể?1
Trên đời này làm sao có chuyện lạ lùng như thế này..1
Giản Nhu không thấy Lạc Băng trả lời, mà cứ đưa đôi mắt xinh đẹp kia nhìn cô ta không ngừng.Khiến cô ta càng thêm lo lắng, quýnh quáng hỏi nhanh.
- Chị thấy thế nào, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-ly-hon/435271/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.