Sau khi trò chuyện với ông,Đình Phong trở về phòng. Đối với anh căn phòng này không còn được tự do như trước vì thế phải tự trọng hơn,anh đưa tay vặn chốt cửa,nhẹ nhàng bước vào.
Trên chiếc giường to rộng mà bấy lâu chỉ có thiếu gia họ Tạ chiếm hữu, nhưng bây giờ vì đạo hiếu mà anh phải kết hôn với cô gái này và còn phải chia chiếc giường của mình cho cô ấy. Tạ Đình Phong mở tủ lấy đồ đi vào phòng tắm, lúc sau đi ra anh đến giường và ngồi xuống một bên,cô vợ bất đắc dĩ của anh đang ngủ rất ngon lành nếu có trộm chắc cũng chẳng biết. Đình Phong lặng nhìn gương mặt của Hạ Tuyết Nhi,cô ấy tuy không phải là một tuyệt sắc dai nhân nhưng lại mang một nét rất xinh xắn và vô cùng đáng yêu,nét mặt vừa đơn thuần vừa trong sáng bắt gặp sự ngây ngô mỗi khi cô trợn tròn cặp mắt long lanh nhìn anh.
Tạ Đình Phong cứ ngắm cô ấy như vậy rồi đột nhiên bờ môi nhếch lên nụ cười nhẹ. Anh kéo chăn đắp lại cho cô rồi nằm xuống bênh cạnh,Đình Phong nghiêng đầu qua nhìn cô, anh thỏ thẻ nói một cách phong long " Đừng làm càn đấy."
Thế rồi anh nhắm mắt và dần ngủ thiếp đi cho đến sáng hôm sau.
Hôm nay Dì Tô không lên gọi thiếu gia vì hôm nay không như hôm qua nữa,mọi chuyện đã thay đổi khi bên cạnh thiếu gia còn có một thiếu phu nhân. Tạ Đình Phong đang ngủ thì bỗng cựa người,hàng mày hơi nhiu nhíu rồi anh thức giấc,đôi mắt mới tỉnh còn lờ mờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925194/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.