Lúc sau Tuyết Nhi đi vào trong phòng,khi đến trước cửa cô ngần ngại một chút,cô hít một hơi cho tự tin rồi đưa thẻ vào khe mở cửa.
"Là phòng 0032?" Xảo Tuệ thì thầm,cô ta đang lén theo dõi Hạ Tuyết Nhi cho đến khi cô ấy vào trong và đóng cửa lại thì Xảo Tuệ mới xoay người bỏ đi.
Bây giờ Tạ Đình Phong đã ngủ say,Tuyết Nhi ngồi xuống bên cạnh,cô thật nhẹ nhàng nâng đầu Đình Phong lên mà kê vào cái gối cho anh nằm thoải mái hơn,cô cũng kéo chăn đắp lại cho anh.
Cô ngồi yên ngắm anh một chút,trong lòng cảm thấy một niềm vui ấm áp không phải vì anh đã hôn cô nhưng là vì anh đã quay về,anh đã không bỏ cô lại một mình.
"Cảm ơn anh Đình Phong!" Tuyết Nhi thỏ thẻ nói.
Sau đó cô nằm sang một bên,một ngày dài cô cũng đã mệt và đôi mắt dần chìm vào trong giấc ngủ.
_________
Hôm sau:
Tại sân bay Tokkio lúc 8h 30 AM.
Một cô gái xinh đẹp đang kéo hành lý bước ra từ sân bay.Chiếc quáy hở lưng màu đen tôn lên nét kiêu sa và quyến rũ,dáng đi sang chảnh và kiêu kỳ thu hút biết bao ánh nhìn từ xung quanh.
Lâm Uyển Thanh như đã nói,cô ta đáp chuyến bay đến Tokkio ngay hôm sau.
"Uyển Thanh mình ở đây." Xảo Tuệ vẫy tay lớn tiếng gọi.
Lâm Uyển Thanh kéo hành lý đến.
"Chào Xảo Tuệ,cậu khoẻ chứ?"
Xảo Tuệ cười cười đáp " À mình khoẻ cảm ơn cậu."
"Chúng ta đi thôi."
"Khoang đã." Xảo Tuệ bỗng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925181/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.