Tạ Đình Phong vào trong phòng, khép lại cánh cửa rồi chậm rãi bước đến bên giường. Anh ngồi xuống, miệng khẽ hỏi một câu " Ai đưa em đến công ty?"
"Là anh Cao?" Tuyết Nhi nhỏ giọng nói.
"Anh ta ở đâu khi em xảy ra chuyện?"
"Trên đường đến công ty, thì gặp một đoạn bị cảnh sát giao thông phong toả, anh Cao không qua được, trong khi em thì muốn nhanh chóng đến công ty nên em đã bị bộ, và lúc bị ngã thì dĩ nhiên là không có mặt của anh Cao"
Đình Phong chớp ánh mắt " Sau này khi làm một việc gì đó, hãy nghĩ cho bản thân của em trước.''
Tuyết Nhi cuối mặt, cô đáp " Vâng."
Đình Phong cầm lấy bàn tay được băng bó của cô, ngón cái của anh nhẹ nhàng vuốt ve mấy ngón tay đang co lại của Tuyết Nhi, một giọng nói dịu êm thốt lên "Còn đau không?"
"Không đau nữa." Tuyết Nhi nhỏ giọng trả lời, ngưng một chút cô lại nói:
" Đình Phong, em có thể về thăm ba mẹ không?.''
"Em muốn về hả?"
Tuyết Nhi gật đầu.
Đình Phong nhẹ đảo ánh mắt, rồi cất giọng nói " Anh đang bận rộn với một dự án lớn, nếu là đi lúc này thì anh không thể về cùng em."
"Em sẽ về một mình, sau khi kết hôn thì em cũng nên về thăm ba mẹ, anh bận thì không cần phải đi cùng em đâu. Nếu ba mẹ có hỏi, thì em sẽ giải thích cho họ, họ cũng sẽ hiểu cho anh thôi."
Đình Phong buông tay cô ra, gương mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925155/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.