Tạ Đình Phong hơi híp lại ánh mắt, anh từ từ lại gần Ngô Mẫn, từng ngón tay anh nhẹ lướt trên vành cổ của cô ta "" Cô sẽ không làm thế.""
Ngô Mẫn có phần hạ giọng "" Tại sao?"" Cô ta đang nghĩ anh ấy sẽ đồng ý nhưng Đình Phong lại nhoẻn cười một cách mờ ám rồi nói:
"" Vì cô vốn không có cơ hội.""
Ngô Mẫn nâng mắt nhìn Tạ Đình Phong nhưng đột nhiên cô ta phải thốt lên một tiếng "" Ơ..""
Đình Phong ngay tức khắc đã dáng một lực xuống gáy của Ngô Mẫn, anh đưa tay đỡ lấy tấm lưng cô ấy rồi đặt cô lên chiếc giường. Cho dù Ngô Mẫn có mưu mô đến đâu nhưng Đình Phong không thể để danh tiếng của Long Dean ra làm trò chơi cho Ngô Mẫn. Anh lãnh đạm nhìn Ngô Mẫn một lúc, thật không ngờ cô ấy có thể làm ra những chuyện như thế này, con gái độc nhất của Ngô Gia lại không màng đến thân phận và địa vị mà ngang nhiên bày trò trước mặt của thiếu gia Đình Phong, người trên thương trường lắm mưu mô quỷ kế nhưng anh cũng đường đường là chủ tịch tối cao của một tập đoàn hùng vĩ, Ngô Mẫn đã quá xem thường Đình Phong cô ta có lắm chiêu trò thì chủ tịch Tạ cũng không phải là tên ngốc.
Đình Phong đột nhiên thở dài, bây giờ làm sao anh thoát khỏi đây, nếu đứng trong này quá lâu thì chắc chắn sẽ không ổn, bên ngoài còn có rất nhiều người. Đình Phong chuyển tầm mắt sang hướng cửa sổ, trong đầu anh chợt nảy ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-lam-vo-cua-anh/1925121/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.