Editor: Rang
Cổ tay mềm mại mảnh khảnh của Thương Từ Chi chợt cứng đờ, toàn thân khoác áo choàng không tay cũng cứng lại, tựa như một con mèo con đang cảm nhận được nguy hiểm.
Tất cả các giác quan đều được phóng đại.
Thậm chí cô còn có thể nghe thấy tiếng hô hấp đang áp dần tới phía sau lưng.
Nó tựa như lưỡi dao sắc bén treo lơ lửng, giày vò người khác, không biết khi nào nó sẽ —— xoẹt cho phát.
Thương Từ Chi xoay người chậm chạp hệt như một bộ phim quay chậm.
Đập vào mắt là hình ảnh người đàn ông đang ung dung thong thả cởi cúc cổ áo sơ mi.
Ngón tay thon dài sạch sẽ nới lỏng chiếc cà vạt gọn gàng, sau đó lần lượt cởi hai chiếc cúc áo.
Màu sắc không cầu kỳ càng tăng thêm vẻ lịch sự nhã nhặn.
Tiếp đến, anh lại tháo chiếc đồng hồ khá điệu thấp trên cổ tay xuống, thả vào trong hộp đựng đồ.
Thương Từ Chi chăm chăm nhìn chuỗi động tác của người đàn ông, dự cảm thấy điều bất thường.
Tấm lưng gầy dán chặt lên cửa xe, cố tỏ ra là mình ổn rồi quấn chặt chiếc áo choàng nhỏ kín người: "Mục tổng à, giá trị con người của em giờ cao lắm đấy, với cả... Bán nghệ không bán thân đâu."
Ánh mắt Mục Tinh Lan bình tĩnh, nhìn cô mỉm cười: "Không cần em bán thân."
Thế cái anh này! Anh bày ra cái vẻ muốn xe - chấn kia là để làm gì! Diu muốn làm gì, hả!!!
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Thương Từ Chi tràn đầy ý cảnh giác, không tin lời của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-anh/1037656/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.