Sáng hôm sau tỉnh dậy thì đã không thấy bóng dáng hắn đâu rồi. Chăn gối hắn gấp gọn gàng, còn để lại một mẩu giấy nhớ. Coi bộ hắn cũng không phải người xấu. Nhưng do hôm qua mất điện ánh sáng lờ mờ tôi vẫn chưa thể nhận diện rõ khuôn mắt hắn. Nhưng như thế thì sao chứ, dù gì hắn cũng chỉ ở lại một đêm.
Tôi không ở nhà mãi, lại chợt nhớ ra mình có quên mua một số thứ. Tôi vội khoác áo, gọi điện thoại cho Emma muốn cô ấy đi cùng. Vào một trung tâm mua sắm, tôi mua rất nhiều đồ đạc. Emma cô ấy ngỏ lời muốn chi trả hết đơn. Tôi có từ chối nhưng cô ấy cứ nằng nặc muốn rút tiền.
Cuối cùng tôi cũng không từ chối được, thiết nghĩ lần sau sẽ tặng quà cho cô ấy. Khi ra về, Emma khẽ lay tay tôi, ánh mắt ngập tràn hạnh phúc nói:
- Tôi sắp kết hôn rồi!
Tôi nắm tay cô ấy, mừng thay. Trước kia cô ấy từng có một đời chồng, chồng cô ấy không may mất vì bệnh máu trắng. Cô ấy phải một mình nuôi con, thật may mắn là cô ấy cuối cùng cũng buông bỏ quá khứ tiến thêm bước nữa.
- Cô sẽ kết hôn vào tháng mấy?
- Tầm đâu đó tháng sau.
Emma không biết từ đâu bế một con mèo anh lông ngắn cho tôi.
- Mèo nhà tôi sinh một lứa tặng cô một con.
Tôi ôm lấy ra sức vùi đầu vỗ về nó. Nó cũng rất quấn người lại ngoan ngoãn. Tôi rất thích nó.
- Cô có ý định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-an-tang-cung-anh/2952097/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.