- Cô không uống sao? - Brain hỏi.
Tôi vội lắc đầu:
- Tôi uống nước trái cây là được.
Tôi sợ bị bồi rượu nên mò vào bếp kiếm nước trái cây. Cẩn Mạch, cũng theo vào trong.
- Em không ăn nữa sao? - Hắn nhấp một ít rượu.
Mới được một lúc đã thấy cả đam say xỉn lăn quay ra rồi. Đặc biệt là hai bà Emma và Julia. Dìu từng người một về phòng, Cẩn Mạch cũng giúp một tay. Tới phiên Brain thì Cẩn Mạch đặc biệt đòi đi. Riêng Brain khá cao lớn nên đưa cậu ta lên phòng rất khó.
Đợi một lát sau, Cẩn Mạch ra ngoài với giương mặt đỏ ửng. Đi đứng lại loạng choạng, suýt nữa thì ngã rồi, tôi chạy vội tới đỡ hắn.
- Lạ thật mới nãy tôi còn thấy hắn ta tỉnh táo lắm mà.
Vác được hắn vào tới phòng phải gọi là kì tích. Đáp chăn cẩn thận rồi định đến đầu giường hắn tắt điện rồi đi. Bất ngớ cách tay to lớn của hắn vòng qua eo ôm chặt lấy tôi. Đầu còn rất thuần thục cọ xát vào người tôi. Tư thế hiện tại có vẻ không thoải mái lắm, tôi muốn thoát ra nhưng không được.
Tay hắn còn dùng lực mạnh kéo tôi mạnh hơn. Hết cách tôi tuột xuống, nắm cạnh hắn, tay còn với lấy công tắc để tắt điện. Sao tôi có thể ngủ khi nằm cạnh một người đàn ông được thậm chí chẳng có quan hệ gì. Ánh trăng phảng phất ngoài cửa sổ, gió đêm nay đã bớt dữ dội hơn hôm qua.
Tôi lật người, hai mắt cố nhắm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-muon-an-tang-cung-anh/2952091/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.