Chuyển ngữ: Nấm lùn
Đã lâu không nghe được tên thật của mình, Bùi Anh không phản ứng lại kịp. Cô sửng sốt một giây mới nói vào điện thoại: “Ơ, mẹ ạ, có chuyện gì không ạ?”
“Không có gì, hôm qua mẹ thấy con trên ti vi, hóa ra bây giờ con đã nổi tiếng như vậy rồi?”
Chân mày Bùi Anh giật giật: “Không có đâu, con chỉ đóng vai phụ thôi mà.”
“Con lại lừa mẹ rồi, mẹ biết phim truyền hình đó rất nổi tiếng, hàng xóm xung quanh đây đều xem phim cả đấy, Tú Quyên nhà chúng ta bây giờ có triển vọng rồi nhỉ.”
Bùi Anh cười hai tiếng không nói một câu nào, mẹ Bùi Anh lại tán gẫu câu có câu không, nói chuyện cũng trở nên ấp úng: “À... hôm qua em trai con lại gọi điện về nói hết tiền sinh hoạt, ba mẹ vừa mới tiền đóng học phí học kỳ này cho nó, cũng không còn tiền nữa, con xem có thể thu xếp gửi cho nó được không?”
“Việc này ạ, con biết rồi, chờ lát nữa con đi ngay.”
“Ai! Vậy thì tốt, vậy mẹ khng làm phiền con nữa.”
“Vâng...” Bùi Anh mờ mịt trong chớp mắt, nghe đầu kia cúp máy.
Ban đầu Nhậm San San đang ăn, lúc này cô cũng để đũa xuống, bực bội nhìn Bùi Anh: “Mẹ cô lại tìm cô có chuyện gì nữa thế? Lại đòi tiền nữa hả?”
Bùi Anh cất điện thoại, nhìn cô: “Đừng nói khó nghe như thế, bà ấy cũng không phải người ngoài, bà là mẹ tôi.”
“Cô xem bà ấy là mẹ, chứ bà ấy đâu có xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mu-moi-yeu-anh/3147869/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.