Chuyển ngữ: Nguyễn Thị Nga
Cuối cùng Tống Nam Xuyên và Bùi Anh lại quấn lấy nhau lần nữa.
Bùi Anh nằm trên giường không sao nghĩ nổi: “Chẳng lẽ anh không bị lệch múi giờ à? Sao sinh lực lại dồi dào thế chứ?”
Tống Nam Xuyên đáp: “Không cần thiết, vừa thấy em sinh lực anh đã sung mãn ngay rồi.”
Bùi Anh: “...”
Cô lặng lẽ bò dậy đi tắm, sau đó Tống Nam Xuyên cũng vào theo.
Hai người lại giày vò trong phòng tắm thêm lần nữa rồi mới chịu đi ra. Lúc này đã qua một giờ rồi, Tống Nam Xuyên đưa cô đến nhà hàng Thiên Hạ ăn cơm trưa, sau đó bảo tài xế lái xe đưa cô về khu nhà.
Lòng Bùi Anh có hơi lo lắng, cô sợ lại nhìn thấy người đàn ông đứng dưới tàng cây kia, trong khi Tống Nam Xuyên lại mong hắn vẫn còn ở đó, như thế anh cũng đỡ mất công đi tìm.
Lúc bọn họ tới đó, Bùi Anh vội vàng nhìn quanh, dưới tàng cây trống trơn không có người đàn ông lần nọ. Cô thoáng thở phào nhẹ nhõm rồi nói với Tống Nam Xuyên: “Có lẽ cảnh sát đã dẫn hắn đi rồi.”
Tống Nam Xuyên không nói gì mà chỉ đưa cô đi vào trong khu nhà ở.
Tuy đã tới đây nhiều lần nhưng anh lại chưa từng lên gác. Giờ anh mới lạ lẫm đánh giá quanh vài lần, sau đó làm như bình luận: “Chỗ này nhỏ hơn so với tưởng tượng của anh, em nên chuyển đến chỗ anh sớm đi.”
Bùi Anh khép mi không quan tâm đáp lại, Tống Nam Xuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mu-moi-yeu-anh/3147843/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.