Edit: Fei Ying
Tống Nam Xuyên và ba Tống nói chuyện công việc hơn nửa tiếng đồng hồ mới đi ra khỏi phòng. Trước khi đi, ba Tống gọi anh lại, khẽ chau mày hỏi: “Lúc con mới vào ba đã định hỏi rồi, sao trên người con lại có mùi thịt nướng?”
“...” Tống Nam Xuyên nhất quyết đổ hết tội lỗi cho anh hai nhà mình, “Là anh hai nướng thịt trong vườn hoa, còn nhất quyết kéo con và Bùi Anh đến cùng.”
“Hừ, ba biết ngay lại là nó mà.” Ba Tống cho gọi quản gia đang đứng ngoài cửa vào, “Chẳng phải lần trước ta đã bảo ông vứt giá nướng thịt của thằng hai rồi mà? Sao giờ nó lại đang nướng thịt trong vườn hoa như vậy?”
Quản gia cung kính lễ phép trả lời: “Thưa lão gia, hình như cậu Hai lại mua thêm cái nữa.”
Ba Tống tức giận đến mức bật dậy từ trên ghế: “Thằng nhóc con này không có ngày nào chịu ngoan ngoãn cho được, chỉ giỏi làm mấy thứ không đàng hoàng, hôm nay nhất định ta phải lột da nó.”
Tống Nam Xuyên thấy ba mình đi thẳng từ thư phòng ra ngoài, anh cũng vội vàng đuổi theo sát nút.
Vườn hoa nhà họ Tống luôn có người chăm sóc riêng, các loại hoa được nuôi trồng rất đẹp. Giữa đêm hè, tiếng côn trùng rả rích vang vọng từ xa xa, trăng sáng giữa trời đêm phủ một màu xám bạc lên mặt đất mịt mù, gió mát thổi qua, nhẹ nhàng hít một hơi cũng có thể cảm thấy tràn ngập trong khoang mũi... mùi thịt nướng.
Ba Tống cau mày, lần tìm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mu-moi-yeu-anh/3147786/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.