Chuyển ngữ: Tặc Gia
Trước Tết, Tống Nam Xuyên về thành phố C một chuyến, mục đích là để trộm hộ khẩu nhà mình. Anh không báo trước cho bố mẹ vì định cứ tiền trảm hậu tậu đi đã. Không ngờ gừng càng già càng cay, lúc anh về đến nhà ông Tống đã ngồi sẵn trong phòng khách chờ mình.
Trong lòng Tống Nam Xuyên hơi kinh ngạc, nhưng vẻ ngoài vẫn ngụy trang như thể chưa có chuyện gì xảy ra: “Ba à, hôm nay ba không đến công tỵ ạ?”
Ba Tống liếc mắt nhìn anh, hừ cười một tiếng: “Con cũng không đến công ty hả?”
“Con về thăm ba mẹ mà“.
“Thăm à? Ba thấy con về nhà để lấy cái này thì đúng hơn“. Ba Tống đưa tay phải lên, trong tay đang cầm chính quyển hộ khẩu gốc mà Tống Nam Xuyên cần lấy.
Tống Nam Xuyên mím môi, anh đi tới ngồi xuống sa lon đối diện với ba: “Ba có điều kiện gì thì cứ nói đi ạ“.
Ba Tống khẽ ồ: “Tổng giám đốc Tống muốn đàm phán làm ăn với ba à?”
Tống Nam Xuyên nhìn ông im lặng một lúc mới hỏi: “Sao ba biết con về?”
“Con tưởng ai nuôi con khôn lớn? Con đó, con chỉ cần nhếch đùi lên là ba biết con muốn ị cái gì rồi“.
Tống Nam Xuyên: “... Ba ơi, càng ngày ba nói chuyện càng thô tục“.
“Ừ, thế con đã hứng đến đây thì phải tới New York ăn tôm hùm ấy nhỉ.”
Tống Nam Xuyên: “...”
Ba mình còn cho người giám thị weibo của Bùi Anh nữa à?
“Nhưng con đã quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-mu-moi-yeu-anh/3147781/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.