Chương trước
Chương sau

“Tử Hi, đừng đùa nữa!”
Kha Nguyệt ngại ngùng chụp lấy tay Cố Tử Hi, trước ánh mắt trêu đùa của Cố Tử Hi, Kha Nguyệt xoay người đi vào phòng tắm bắt đầu rửa mặt.
“Nguyệt Nguyệt , cậu chắc chắn muốn lấy Lục Niên sao?”
Kha Nguyệt rửa mặt xong đã nhìn thấy Cố Tử Hi ngồi trên đầu giường, vuốt nhẹ khung hình của Kha Nguyệt đặt trên đầu tủ, như không có gì thuận miệng hỏi.
Kha Nguyệt sững người, không hiểu sau CỐ Tử Hi lại hỏi như thế, nhưng cũng cho cô đáp án chính xác, cô thật lòng muốn ở bên Lục Niên cả đời.
“Phải”.
“Nếu như anh mình hiện tại đã biết cậu đối với anh ấy rất tốt, đã hối hận, Tiểu Nguyệt, cậu có vì anh mình hủy bỏ hôn lễ không?”
Cố Tử Hi thận trọng dò hỏi, khiến cho đôi tay đang cầm y phục của Kha Nguyệt dừng lại, gương mặt cũng không bởi vì nghe giải thiết này mà dao động, chọn lấy một bộ quần áo đi đến bên giường. Trước sự chờ đợi của Cố Tử Hi, Kha Nguyệt mỉm cười, vừa thay quần áo vừa đáp:
“Không đâu”.
“Cậu chắc chắn thế sao? Tiểu Nguyệt, cậu không suy nghĩ một chút sao, dù sao trước đây cậu rất yêu anh mình, mình không tin chỉ qua hai tháng cậu đã quên mất anh ấy”.
Đổi lại là ai cũng sẽ không tin tình yêu chớp nhoáng giữa cô và Lục Niên, nhưng sự thật là thế, Lục Niên xuất hiện tạo ra kỳ tích, bao gồm cả việc khiến cô yêu anh.
“Tiểu Nguyệt , anh mình nói cho mình biết cậu ở Kha Gia” .
Vậy thì sao?
Kha Nguyệt không nói ra câu hỏi đó, cô muốn duy trì cuộc sống bình lặng nên tình nguyện làm đứa ngốc không biết chuyện. Cho dù làm cho Cố Minh Triệt chán ghét thấy người sang bắt quàng làm họ, cũng không muốn vạch trần chuyện Cố Tử Hi ám chỉ..
Nếu như Cố Minh Triệt đối với cô phải có một định nghĩa nào đó thì cô hi vọng anh ta chỉ là khách qua đường trong cuộc đời cô. Sau khi cô gặp Lục Niên, cô hi vọng anh ta không quấy rầy cuộc sống của cô, phá vỡ thứ hạnh phúc không dễ dàng có được này.
Hối hận thì sao? Trên thế giới này không có bán thuốc chuộc lại những thứ đã qua?
Như cô, không thể hối hận những việc Nhiều năm qua mình làm vì Cố Minh Triệt, Cố Minh Triệt cũng không thể hối hận những thương tích mà anh ta gây đến cô.
Tất cả đều đã qua, cô chỉ muốn trân trọng hạnh phúc trước mắt, nắm tay Lục Niên cả đời, không vì Cố Minh Triệt mà phá hoại hôn nhân của mình.
“Tử Hi mình chưa bao giờ lấy hạnh phúc ra đùa, nếu mình đã chọn Lục Niên điều đó chứng minh mình cũng yêu anh ấy, loại tình cảm đó giống như trước kia khi mình yêu anh cậu, thậm chí còn sâu đậm hơn, ngay cả bản thân mình cũng không khống chế nổi”.
Giữa hàng lông mày Kha Nguyệt toát lên niềm hạnh phúc tự nhiên, khiến cho vai Cố Tử Hi xụp xuống, thở dài nói: “Xem ra anh mình thua thật rồi, thua vì anh ấy luôn tự cho mình đúng, cũng thua người đàn ông tên Lục Niên đó”
Kha Nguyệt cũng không nói thêm, lúc bắt đầu yêu cô cũng luôn tự cho là đúng? Cho là khi anh ôm cô thì sẽ có cảm giác, cho là anh hôn cô thì là thích, chỉ cần hi sinh sẽ có báo đáp. Lúc này mới hiểu ra bản thân mình suy nghĩ quá đơn giản, không thật sự hiểu được cái gọi là yêu cho đến khi gặp Lục Niên...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.